Chạm để tắt
Chạm để tắt

Sắc Đẹp Ma Quỷ - 25

Cập nhật lúc: 2024-07-15 09:00:38
Lượt xem: 38

Đêm đến, Lệ Hằng vẫn luôn trằn trọc không ngủ được. Cô vẫn luôn suy nghĩ về câu nói của người phụ nữ kia và khuôn mặt trắng bệch cùng với đôi mắt đờ đẫn ấy. Rốt cuộc cô ta là ai, câu nói kia có ý nghĩa gì, bây giờ cô lại hối hận vì đã để cô ta đi mà không hỏi cho rõ ngọn ngành. 

Ngày hôm sau Lệ Hằng đều không ra ngoài, ở nhà và chờ đợi thứ nên đến. Chờ mãi cho đến buổi trưa, sau hai tiếng đồng hồ cô ngủ quên thì sau khi thức dậy đã thấy một túi đồ trên bàn. Không có gì khác ngoài một lá thư và cái…mặt nạ da người thì phải.

Lúc mới lấy ra Lệ Hằng đã bị dọa cho sợ hết hồn khi nhìn thấy cái mặt nạ kia làm bằng da người, nhưng sau khi đọc thư thì cô đã hết sợ cái mặt nạ kia, bởi vì có vẻ nội dung trong bức thư kia còn đáng sợ hơn. Lệ Hằng vén gọn mái tóc, sau đó cầm cái mặt nạ đi đến trước gương và đeo vào.

Vài giây sau đó, cuối cùng Lệ Hằng cũng cảm thấy cuộc đời này thật vi diệu, mọi chuyện lại có thể làm được đến mức này. Bây giờ khuôn mặt ở trong gương hoàn toàn không phải là mặt của Lệ Hằng mà là một khuôn mặt xinh đẹp và thân quen. Lệ Hằng nhận ra khuôn mặt này giống với cô gái ở trong ảnh mà cô chụp ra đến 90 phần trăm.

Khác với trước đây nếu nhìn thấy những cái này thì Lệ Hằng nhất định sẽ hốt hoảng, nhưng lần này cô chỉ chăm chú nhìn thêm một lát rồi sau đó khẽ thở dài. Dù sao bây giờ cô không còn là cô gái trốn chạy ma quỷ nữa mà là người hợp tác với ma quỷ, cô có tư cách gì mà biểu đạt này kia chứ.

Với vóc dáng của Lệ Hằng tuy rằng hơi thấp nhưng cũng không đến nỗi nào, bây giờ được ghép chung với một khuôn mặt xinh đẹp cũng không tệ. Lệ Hằng thay thử một bộ quần áo đẹp, sau đó vừa ý soi trước gương, cảm giác như một luồng sức sống mới đang thổi vào cô vậy. Nhưng mà chung quy cái mặt nạ này cũng không thể đeo mãi, cô chỉ có thể đeo lúc ra ngoài, nếu như đeo suốt trên mặt nhất định hậu quả sẽ khôn lường. 

Kiểu gì cũng phải quay lại làm việc để kiếm tiền, cô cũng đâu thể ăn không khí được. Tuy rằng với khuôn mặt này cô có thể nhận quảng cáo, nhưng chủ yếu cô vẫn là phải quay về nơi đó để tìm kiếm một người, nó là nhiệm vụ mà cô được giao. Cô ta chính là Thu, kẻ đã đưa ứng dụng ma quỷ kia vào điện thoại của cô.

Lệ Hằng luyến tiếc không nỡ tháo mặt nạ xinh đẹp kia xuống, cô cứ soi gương mãi rồi nhẩm đếm số ngày cô đã nghỉ ở chỗ làm. Có lẽ cô phải nghỉ thêm mười ngày nữa và sau đó nói với mọi người rằng cô đã phẫu thuật mặt, như vậy mới có thể lí giải vì sao cô lại mang khuôn mặt này.

Khuôn mặt này có hạn sử dụng rất ngắn, nếu như muốn bảo trì đúng hạn nhất định phải làm nhiệm vụ, nghĩ đến đây, Lệ Hằng để nguyên mặt nạ rồi ra ngoài. Nơi cô đến ngoài cửa của những thẩm mỹ viện, nơi đó nhất định sẽ có rất nhiều con mồi béo bở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/sac-dep-ma-quy/25.html.]

Ngồi ở quán cà phê đối diện một thẩm mỹ viện khá lớn và tiếng tăm đời một tiếng đồng hồ, quả thật đã có con mồi đầu tiên xuất hiện. Đó là một cô gái trẻ tầm hai mươi tuổi với diện mạo xấu xí đang giằng co với bà mẹ của mình. Người mẹ có vẻ là người lam lũ quanh năm, trông bộ quần áo cũ kĩ và khuôn mặt đầy vết nám của người mẹ thì Lệ Hằng đã biết hai người họ có vẻ là cãi nhau vì cô con gái muốn làm thẩm mỹ nhưng kinh tế của người mẹ lại không cho phép.

Sau một hồi giằng co, người mẹ đã tặng cho cô con gái một cái tát rồi bỏ đi. Đợi cho cô gái trẻ kia ngồi bệch dưới đất bưng mặt khóc đủ lâu thì Lệ Hằng đi tới, đưa cho cô gái một tờ khan giấy để lau nước mắt. 

“Sao thế, muốn xinh đẹp à?”

Lệ Hằng vẫn luôn như vậy, ngắn gọn xúc tích và đúng trọng tâm. Quả nhiên cô gái kia ngẩng đầu lên nói trong nước mắt: “Đúng vậy, em cũng muốn được xinh đẹp như chị.”

“Muốn không, tôi có một cách có thể thỏa mãn ham muốn xinh đẹp của cô nhưng lại không hề tốn tiền.”

Lệ Hằng không phải là dân bán hàng đa cấp nên đương nhiên không phải cái giọng điệu sặc mùi mời gọi nhưng cô gái kia vẫn gật đầu hỏi: “Chị có cách gì vậy, chỉ cho em với.”

“Cô tên là gì?”

“Ý Phương.”

“Trả khuôn mặt xinh đẹp kia lại cho tôi, trả mạng lại cho tôi.”

Nửa đêm hôm đó Ý Phương đang ngủ, đột nhiên cô mơ thấy một cô gái có khuôn mặt phẳng lì không có ngũ quan, cô ta đang đuổi theo cô và đòi lại khuôn mặt cùng sinh mệnh. 

Loading...