Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Rượu Trường Sinh - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-09-15 19:38:24
Lượt xem: 1,136

Thẩm tướng quân đã tranh cãi kịch liệt với cha ta trước cổng Lạc gia, cha ta cứ khăng khăng rằng t.h.i t.h.ể kia là Thẩm Lăng An, khiến Thẩm tướng quân giận đến mức thổ huyết ngay tại chỗ.

Thù hận giữa nhà Thẩm và nhà Lạc càng lúc càng sâu.

Niềm vui vì sự trường sinh của cha ta chưa kéo dài bao lâu, tóc ông lại sắp bạc trắng vì lo lắng.

Ông không hiểu tại sao Thẩm tướng quân lại chắc chắn rằng ông chính là người đã g.i.ế.c Thẩm Lăng An, thậm chí không ngần ngại lật mặt với ông ngay trên triều đình.

Từ sau vụ huyết yến lần trước, Thẩm tướng quân đã cảnh giác, ngầm kết nối với nhiều triều thần để chuẩn bị cho cuộc đối đầu với Lạc gia.

Cha ta một lòng theo đuổi sự trường sinh, đến khi nhận ra, Thẩm tướng quân đã lôi kéo được không ít người tài.

Cha ta nhíu mày, càng tin chắc rằng từ đầu Thẩm tướng quân đã có ý đồ không tốt.

Ông đấu đá với Thẩm tướng quân trên triều, sống c.h.ế.t mặc bay, ngày ngày đều kiệt sức.

Chưa kể, Thẩm tướng quân còn nắm trong tay binh quyền lớn, khiến cha ta vô cùng đau đầu.

Ta tiếp tục liên lạc với Thẩm tướng quân, từ sau cái c.h.ế.t của Thẩm Lăng An, ông coi ta như người nhà, chúng ta phối hợp trong ngoài.

Cha ta chẳng phải là quan thanh liêm gì, ông đã làm vô số chuyện xấu, nghiêm trọng nhất là để đầy túi riêng của Lạc gia, ông đã buôn lậu muối.

Đó là tội c.h.é.m đầu.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

14

Diều bay cao trên trời, dây diều nằm chắc trong tay ta.

Ta từng hỏi Hi tại sao lại chọn cha ta, nàng ta nói rằng cha ta là Nhiếp Chính Vương, vận khí trên người còn mạnh hơn cả hoàng đế, điều này giúp ích rất nhiều cho việc phi thăng của nàng. Giờ ta lại hỏi nàng, vận khí của cha ta bây giờ thế nào.

Nàng ta chỉ bĩu môi rồi nói: “Đại thế đã mất.”

“Cha ta dù đã trường sinh, nhưng vẫn chưa xây dựng đền thờ cho ngươi, ông ta rất giỏi lừa gạt, trong lời nói của ông ta bao nhiêu là thật, bao nhiêu là giả?”

Cha ta không phải nuốt lời, mà do ông đang mải tranh đấu với Thẩm tướng quân, bận đến mức không thể bứt ra. Nếu lúc này mà gây chuyện lớn xây dựng đền thờ, e rằng sẽ bị người khác nắm thóp.

Hi vốn là yêu xà, nào hiểu được những toan tính hiểm độc của con người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ruou-truong-sinh/chuong-9.html.]

Ta đã đ.â.m đúng nỗi đau của nàng ta, sự lừa dối liên tiếp của cha ta đã khiến nàng ta mất đi lòng tin từ lâu. Nàng ta bĩu môi hỏi ta: “Vậy ta phải làm gì?”

Ta nhìn thẳng vào nàng: “Hi, ngươi tin ta chứ?”

Đúng lúc đó, ta tiết lộ thân phận của mình với Thẩm tướng quân qua lá thư. Ông ta có chút kinh ngạc nhưng không nói gì nhiều, dù sao thì tình hình triều đình lúc này vô cùng căng thẳng, con đường báo thù cho con trai ông ta gặp muôn vàn khó khăn.

Ông ta cần đồng minh, cho dù đồng minh đó là nữ nhi, hay thậm chí là con gái của kẻ thù.

Ta hẹn gặp Thẩm tướng quân tại một quán trà.

Gương mặt của ông ta in hằn dấu vết phong sương, ở độ tuổi ngoài ba mươi mà tóc mai đã bạc.

Cái c.h.ế.t của Thẩm Lăng An đã giáng một đòn mạnh vào ông.

Ông hỏi ta có ý đồ gì, ta mỉm cười rót trà cho ông.

“Thẩm tướng quân, ta và Lăng An thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt, chỉ tiếc rằng cha ta mê đắm trường sinh, đã tàn nhẫn lăng trì chàng.”

Vừa nói, ta còn giả vờ lau hai hàng nước mắt không tồn tại.

Hai nhà Thẩm – Lạc vốn thân thiết, ta và Thẩm Lăng An từ nhỏ đã đính hôn, ông cũng xem ta như con gái của mình.

Ông thở dài một tiếng, không khỏi động lòng.

Khi ôn chuyện cố nhân đã xong, chúng ta bắt đầu bàn chuyện chính.

Ta bày tỏ ý định của mình, ta sẽ giúp ông báo thù cho Thẩm Lăng An, ông giúp ta giành lấy vị trí Nhiếp Chính Vương.

Thẩm tướng quân trừng to mắt, nhìn ta một lần nữa, như muốn nói, một nữ nhân sao có thể làm Nhiếp Chính Vương?

Ta lại nhắc đến huyết thù của Thẩm Lăng An, nhắc nhở ông rằng, hiện giờ người có thể giúp ông chỉ có ta.

Ông ta do dự mãi, cuối cùng nghiến răng đồng ý: “Chỉ cần có thể báo thù cho con trai ta, dù có c.h.ế.t ta cũng không tiếc.”

Ta giao bằng chứng cha ta buôn bán muối lậu cho Thẩm tướng quân: “Vậy thì tốt.”

Ta và ông hợp lực, khiến cha ta trở tay không kịp.

 

Loading...