Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quỷ Thi Thái Lan <Series Kim Giác Kỳ Đàm> - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-24 19:31:03
Lượt xem: 708

Tôi sửng sốt, hỏi sao cô ấy biết?

Mộc Thanh Thanh ghé sát tai tôi thì thầm:

“Hai tháng trước ở buổi họp báo, anh ra lệnh chỉ thị nữ quỷ g.i.ế.c Trình tổng, lúc đó tôi cũng có mặt.”

Tôi giật mình vội bịt miệng cô ấy lại.

Mộc Thanh Thanh nói tiếp:

"Yên tâm, tôi sẽ không nói cho ai biết, chỉ cần có nữ quỷ ở bên cạnh thì cần gì sợ tà thuật Thái Lan?"

Tôi cúi đầu không nói gì, đợi một lúc mới nói:

“Nữ quỷ từ lâu đã được tôi siêu độ đi đầu thai rồi.”

Mộc Thanh Thanh như hét toáng lên:

"Anh bị ngốc à? Đó là một lệ quỷ cực phẩm, vì thấy được nữ quỷ anh nuôi nên tôi mới đặt niềm tin lên anh đó!"

Máy bay chậm rãi cất cánh, tôi và Mộc Thanh Thanh đều rơi vào im lặng.

Hai chúng tôi sẽ sang Thái Lan đấu pháp

Cô ấy thì lạc mất Tiên gia, tôi thì siêu độ nữ quỷ vả lại còn quên mất trang bị quan trọng nhất.

Chẳng khác nào chúng tôi khoác rơm rạ trên người đi chiến đấu với binh đoàn trang bị đầy đủ vũ khí hiện đại vậy.

Mộc Thanh Thanh khinh khỉnh liếc tôi:

“Chẳng phải biết bói quẻ sao? Sao lại để ra nông nỗi này, trước khi gặp tôi không tự bói cho mình một quẻ à?”

Tôi gật đầu, thực sự cũng bói rồi.

"Quẻ nói tài lộc trong hiểm nguy, mật ngọt đầu lưỡi dao, thoát c.h.ế.t trong gang tấc, c.h.ế.t đi sống lại, sống còn hơn chết..."

Mộc Thanh Thanh ngơ ngác nhìn tôi.

"Vậy anh còn dám đi?"

Tôi bất lực và nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Bởi vì tôi tưởng đó là một dự án kịch bản thôi, mấy lần trước làm việc cho Bên A đều như thế này, ai mà biết lần này là đi trừ tà!"

9.

Bốn tiếng sau, chúng tôi xuống máy bay, đặt chân đến Pattaya huyền thoại.

Đây là lần đầu tiên tôi đi nước ngoài.

Vừa mới xuống xe, cũng không có cảm giác gì nhiều. Khi đến khu vực trung tâm thành phố, nhìn một đất nước xa lạ, mọi thứ đối với tôi đều đầy mới mẻ.

Đường phố rực rỡ sắc màu, ven đường tràn ngập những người đẹp ăn mặc mát mẻ, đủ màu sắc. Ngoài ra còn có một số người đứng dưới gốc dừa trò chuyện với người khác, cũng không biết họ đang nói gì.

Không khí tràn ngập sự chuyển động, cảm giác như đang mơ vậy.

Trong vô thức, bên tai tôi văng vẳng tiếng nhạc, cảm giác lo lắng trước đó đã bị cuốn đi.

Sau khi đặt hành lý ở khách sạn, Mộc Thanh Thanh lập tức đưa tôi đến quán bar gặp một người bạn địa phương của cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/quy-thi-thai-lan-series-kim-giac-ky-dam/chuong-5.html.]

Người đàn ông này tên là Lão Ban, người Trung Quốc, chủ một quán bar nhỏ, hiểu biết rộng.

Hai ngày trước nhận được tin tức của Mộc Thanh Thanh, đã bắt đầu giúp đỡ nghe ngóng về chuyện của Phương Hiểu Phi.

Sau khi gặp mặt, tôi hỏi thăm tình hình nhưng Lão Ban chỉ lắc đầu.

Anh đã nhờ bạn bè dò la nhiều nơi nhưng không có manh mối.

Mặc dù ở đây có truyền thống bán xác c.h.ế.t nhưng xét cho cùng thì đây cũng không phải việc đứng đắn gì, phải làm thật bí mật và âm thầm. Hàng cao cấp như Quỷ Kỹ thường phục vụ quan chức cấp cao hoặc ông chủ lớn nên càng khó nghe ngóng tin tức hơn.

Lão Ban khuyên chúng tôi: "Quên đi, cho dù tìm được manh mối cũng không thể đấu lại bọn họ, huống chi người phụ nữ đó cũng đã c.h.ế.t rồi."

“Không.” Mộc Thanh Thanh lắc đầu, “Chết không phải là hết.”

"Tôi hiểu cảm giác của cô." Lão Ban rót rượu cho hai chúng tôi và nói tiếp:

“Đừng tưởng rằng có thể giải quyết những chuyện này bằng thuật pháp.”

Điều này cá nhân tôi hiểu rất rõ.

Tự cổ chí kim nơi đây vẫn luôn thịnh hành vu thuật, khi đi trên đường, tôi có thể cảm nhận được luồng khí hỗn loạn xung quanh mình, thường xuyên thấy các pháp sư thuộc các trường phái khác nhau và những pháp sư này đều có lãnh thổ riêng.

Trong hoàn cảnh này, nếu người ngoài như tôi hấp tấp sử dụng bùa thuật triệu hồn, họ sẽ dễ dàng phát hiện ra tôi, thậm chí còn không biết mình bị mưu hại nữa.

Phép vua thua lệ làng, quỷ thần cũng giống như con người, mỗi người đều có phạm vi ảnh hưởng riêng.

Xà tiên của Mộc Thanh Thanh bị giam giữ vì cô ấy đã vượt quá giới hạn và vi phạm quy tắc.

Mộc Thanh Thanh có chút khó xử:

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

"Không thể trông cậy vào cảnh sát địa phương, cũng không thể tùy tiện sử dụng thuật pháp, vậy phải làm sao bây giờ?"

Tôi nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng lấy hết can đảm nói với họ:

"Hay là... cho tôi làm khách hàng một lần này nhé?"

Mộc Thanh Thanh và Lão Ban đều ngơ ngác nhìn tôi.

Tôi tiếp tục: “Chỉ cần nói, tôi là người nặc danh, muốn tìm đến Quỷ Kỹ để hút tài phú, chỉ cần thấy được Phương Hiểu Phi, tôi lập tức có thể trộm cô ấy ra.”

Lão Bản không tin: “Một mình cậu thì làm sao ra trộm ra được?”

"Cái này anh không cần lo lắng, tôi có thể dùng thuật che mắt, làm một hình nộm, sau đó cuỗm người thật ra."

Mộc Thanh Thanh vẫn nghi hoặc nhìn tôi.

Tôi nói: “Thuật che mắt của tôi là do gia truyền đó. Nếu cô không tin thì ngay bây giờ tôi sẽ cho cô trải nghiệm.”

“Tôi không lo lắng về điều này, thứ tôi lo lắng là cậu…”

"Tôi?"

“Ừ.” Mộc Thanh Thanh gật đầu, “Dù thế nào đi nữa, thì trên người anh chẳng có chút dáng vẻ nào giống hay đi chơi gái cả.”

Lão Ban vỗ nhẹ vào vai tôi.

"Việc này rất dễ giải quyết, giao cho tôi, chỉ cần hai ngày và tôi đảm bảo rằng cậu sẽ lột xác!"

 

Loading...