Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quý Phi Tranh Sủng - Phần 2

Cập nhật lúc: 2024-10-05 22:20:05
Lượt xem: 460

03

 

Ta nhìn sâu vào mắt quý phi. Ta nhớ rằng, trước khi nhập cung, nàng chẳng phải xuất thân từ nhà danh gia vọng tộc, xạ hương quý hiếm thế này, nàng lẽ ra chưa từng thấy qua mới phải.

 

Dù nàng có thích chế tạo hương liệu, nhưng trong cung luôn kiểm soát nghiêm ngặt việc dùng xạ hương, các phi tần ai nấy đều tránh xa. Vậy nàng lấy đâu ra mà biết đến nó?

 

Nhưng khi thấy không thể qua mắt được nàng, ta lập tức đưa ra lời giải thích đã chuẩn bị từ trước.

 

“Nương nương không biết rồi, xạ hương từ lâu đã bị bệ hạ cấm sử dụng, ngay cả trong Thái y viện cũng không còn.

 

Thần chỉ tìm được một loại hương khác cùng họ với xạ hương là hương linh miêu. Nương nương yêu thích chế tạo hương liệu, không cần nhất thiết phải dùng xạ hương, mà mùi hương này càng độc đáo hơn.”

 

Các nữ nhân trong cung đều biết rằng, xạ hương có thể khiến phụ nữ sẩy thai, mà linh miêu hương cũng có tác dụng tương tự.

 

Chỉ là, so với xạ hương, hương linh miêu ít gây hại hơn nhiều.

 

Xạ hương thường thấy, nhưng linh miêu hương lại hiếm gặp, dù quý phi có thông thạo về hương liệu, có lẽ cũng chưa từng thấy linh miêu hương.

 

Nàng ngửi kỹ một chút, cuối cùng tỏ vẻ hài lòng.

 

“Cũng được, cảm tạ Ninh nữ y.

 

Bổn cung hôm nay cũng hơi mệt, nếu không còn việc gì, ngươi cứ lui về trước.”

 

Ta hành lễ rồi rời khỏi cung.

 

Khi ta vừa bước ra khỏi cung Thừa Đức, tình cờ nghe thấy mấy tiểu cung nữ đang vừa đi vừa bàn tán chuyện gì đó.

 

“Trời ơi, kết cục của Thu Đồng thật thảm, bị siết cổ đến chếc, mắt gần như bật ra khỏi hốc.”

 

“Ai bảo nàng không biết liêm sỉ, dám đối ẩm với thái giám, làm ô uế cung đình. Hoàng thượng chỉ xử nàng, không liên lụy đến gia đình, cũng xem như là ân huệ rồi!”

 

“Nhưng... nhưng Thu Đồng không phải loại người như vậy, bình thường nàng đâu có gần gũi thái giám bao giờ.”

 

“Hơn nữa, hôm đó ta còn quét dọn ở góc nam ngự hoa viên... rõ ràng ta thấy người lẻn vào phòng đó là một thị vệ, nào phải thái giám đâu?”

 

Góc nam ngự hoa viên?

 

Trong đầu ta như có tia chớp xẹt qua.

 

Ta đã hiểu rồi!

 

Kiếp trước, chỉ mấy ngày trước đây, hoàng thượng xử lý một tiểu cung nữ tên là Thu Đồng.

 

Lý do là vì nàng bị phát hiện đối ẩm với một thái giám trong ngự hoa viên, để lại áo yếm và tất chân tại hiện trường.

 

Vật đó bị tìm thấy, các thái giám trong cung điều tra khắp nơi, có người thấy một tiểu cung nữ của cung quý phi lẻn vào căn phòng đó.

 

Quý phi lập tức đẩy Thu Đồng ra chịu tội.

 

Thu Đồng kêu oan, nhưng không thể chống lại sự khẳng định của quý phi, cuối cùng bị xử tử.

 

Nhưng ta nhớ, ngày hôm đó, khi ta từ cung hoàng hậu trở ra, cũng đã đi ngang qua góc nam ngự hoa viên.

 

Lúc đó, ta nghe thấy trong phòng có tiếng ân ái, còn tưởng là một cung nữ và thị vệ nào đó.

 

Vì ta không muốn dính dáng đến chuyện thị phi, nên chỉ muốn nhanh chóng rời đi, không ngờ cửa phòng đột ngột mở ra, ta đành phải núp sau gốc cây quế lớn. Ta thấy một nữ nhân mặc y phục cung nữ vội vã rời khỏi căn phòng.

 

Dù chỉ nhìn thấy một bên mặt, nhưng ta có thể khẳng định đó không phải là Thu Đồng, vì trên mặt Thu Đồng có một nốt ruồi rất rõ ràng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/quy-phi-tranh-sung/phan-2.html.]

Chuyện này đã bị ta lãng quên từ lâu, nhưng giờ nghĩ lại... khuôn mặt đó, rất giống với quý phi!

 

Lúc ta định rời đi, luôn có cảm giác có một ánh mắt đang dõi theo mình.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Vậy thì chỉ có thể là kẻ tình nhân trong phòng đó đã phát hiện ra ta.

 

Và đó cũng lý do quý phi muốn loại bỏ ta là vì nàng nghĩ ta đã biết bí mật dơ bẩn của nàng!

 

04

 

Ta kiềm chế sự lạnh lẽo trong lòng, bước ra khỏi cung.

 

Dù ta không biết tình nhân của nàng là ai.

 

Nhưng nếu đoán không sai, đứa bé trong bụng quý phi chắc chắn có vấn đề.

 

Chỉ là...

 

Nếu đứa bé là con của tình nhân kia, nàng cũng không nhất thiết phải cố tình sẩy thai.

 

Dù sao, thái y cũng không có cách nào chứng minh được quan hệ huyết thống.

 

Phương pháp nhỏ m.á.u nhận thân, từ trước đến nay vẫn không chính xác.

 

Chẳng lẽ, phụ thân của đứa trẻ có đặc điểm gì đặc biệt, có thể phát hiện ngay trên đứa bé?

 

Ngay lập tức, ta đi đến ty lễ giám trong cung, tìm đại thái giám Kỳ Tranh.

 

“Ninh nữ y, hôm nay đến đây có việc gì vậy?”

 

Ta đã ở trong cung nhiều năm, chưa bao giờ làm những chuyện nịnh bợ kẻ quyền thế.

 

Ngày đó, Kỳ Tranh chỉ là một tiểu thái giám vô danh, mắc bệnh ho ra máu, bị đưa đến lãnh cung, suýt mất mạng.

 

Khi đó, lãnh cung có một vị phế phi mắc bệnh dịch, sai ta đến điều trị, ta nhân tiện cứu luôn Kỳ Tranh khi đó đã bước một chân vào cửa môn quan.

 

Hắn luôn ghi nhớ ân cứu mạng của ta, nên đối với ta thái độ khác hẳn người khác.

 

“Kỳ Tranh công công, ngài cũng biết quý phi nương nương thai tượng không ổn định, hoàng thượng đã giao cho ta toàn quyền lo liệu. Phụ nữ mang thai cần được chăm sóc kỹ lưỡng, không nên để người lạ ra vào cung nhiều, ta muốn xem trong cung gần đây có những ai ra vào không?”

 

Thực ra, bất kể lý do gì, yêu cầu của ta dù nhỏ Kỳ Tranh cũng sẽ đáp ứng.

 

Ngay lập tức, hắn đưa ta cuốn sổ ghi chép, để ta tìm kiếm.

 

Nhìn vào ngày mùng tám tháng năm, trong cung chỉ có một người ngoài là Thần Vương tiến cung, trong đầu ta lập tức suy nghĩ thông suốt.

 

Tình nhân của quý phi chắc chắn là Thần Vương.

 

Chính vì mẫu thân của Thần Vương là người ngoại tộc, bẩm sinh có đôi mắt xanh, Thần Vương cũng có mắt xanh, nên đứa trẻ của hắn rất có thể cũng sẽ có mắt xanh.

 

Đặc điểm mắt xanh này, khắp Giang quốc chỉ có hai người là Thần Vương và mẫu thân hắn!

 

Nếu hoàng thượng phát hiện đứa con mình sinh ra cũng có mắt xanh, thì chiếc mũ vàng trên đầu bệ hạ sẽ biến thành mũ xanh ngay lập tức.

 

Chưa kể, chiếc mũ xanh này lại do chính nhi tử mình đội lên.

 

Hoàng đế chắc chắn có thể tức giận mà ngất ngay tại chỗ.

 

Quý phi và Thần Vương đương nhiên cũng không thoát khỏi tội chếc.

 

Vì vậy, quý phi đã bày ra kế hoạch nhất tiễn song điêu này, vừa loại bỏ ta và đứa bé trong bụng, vừa dựa vào hình ảnh đáng thương của kẻ bị hại để chiếm được sự sủng ái của hoàng thượng.

Loading...