Quẩy disco trên nghĩa địa - Phần 10 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-03 00:29:42
Lượt xem: 42

22

Nụ cười của Sái Thư Dương đông cứng trên mặt.

Đôi mắt của Thái Hiểu Hiểu đầy vẻ kinh ngạc và cô ta gần như không thể đứng yên.

Tạ Cảnh Kha bướng bỉnh nhìn Sái Thư Dương: "Tôi giao tính mạng cho anh rồi, cứu cô ấy đi!"

Cuối cùng, khi một ít thuốc được đẩy vào cánh tay của tôi, linh hồn của tôi triệu hồi trở lại cơ thể bởi một thế lực nào đó.

Sau một cơn đau đầu dữ dội, tôi tỉnh dậy. Điều đầu tiên tôi nhìn thấy là đôi mắt dịu dàng nhưng kiên định của Tạ Cảnh Kha. Anh ôm chặt tôi trong vòng tay, tôi cuối cùng cũng đã thực sự ôm được anh.

Nhưng rồi, niềm hạnh phúc ngắn ngủi đã bị thay thế bằng sự hoảng loạn. Tôi dùng hết sức đẩy Tạ Cảnh Kha ra, bước đến gần Sái Thư Dương và nắm lấy tay anh ta.

"Sái Thư Dương, tôi cùng anh đi, vĩnh viễn cùng anh!"

"Hay để Tạ Cảnh Kha được sống, xin hãy để anh ấy đi!"

"Tôi sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa, thật đấy!"

Tạ Cảnh Kha bước tới và kéo tôi qua, đặt đầu tôi lên n.g.ự.c anh.

"Chi Chi, không sao, không sao."

Cảnh sát đến đưa Sái Thư Dương và Thái Hiểu Hiểu đi. Tôi cuống cuồng thoát khỏi Tạ Cảnh Kha và đuổi theo Sái Thư Dương, nhưng bị cảnh sát chặn lại.

"Sái Thư Dương! Hãy cho tôi biết làm thế nào để cứu anh ấy!"

"Hãy cứu anh ấy!"

Có tiếng ngã xuống sau lưng tôi. Tôi khó khăn nhìn lại, Tạ Cảnh Kha của tôi, người tôi yêu nhất, đã ngã quỵ xuống đất, thậm chí không thể gọi tên tôi.

Tôi hôn mê, trong giấc mơ của tôi, Tạ Cảnh Kha không ngừng quay lưng của đi.

Ngay khi tỉnh dậy trong bệnh viện, tôi đã chạy ra ngoài bằng chân trần. Cuối cùng tìm thấy Tạ Cảnh Kha. Anh ấy nhắm mắt thở đều, giống như khi tôi bị nhốt dưới hầm. Dù còn sống nhưng anh cũng đã mất linh hồn.

23

Tôi ghé sát mặt vào cổ, cảm nhận nhịp tim và nhiệt độ cơ thể anh, nước mắt ướt vai anh: “Tạ Cảnh Kha, em đã trở lại."

"Không phải anh nói sẽ luôn ở bên cạnh em sao?"

"Em không chấp nhận việc anh ở bên cạnh em theo cách này."

"Anh xem đi, em gầy đi rồi, em muốn uống ăn cháo anh nấu..."

"Tạ Cảnh Kha, làm ơn..."

Em nên cứu anh như thế nào...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/quay-disco-tren-nghia-dia/phan-10-end.html.]

Tôi lau nước mắt và chuẩn bị đi tìm một ai đó. Tôi nghĩ mình bị ảo giác. Nhưng khi tôi quay lại, đôi mắt đang nhìn tôi không ai khác chính là Tạ Cảnh Kha?

Tôi đóng băng tại chỗ: “Lại đây, đồ ngốc.” Anh gọi tôi.

Là anh, thực sự là anh.

Tôi nắm lấy tay anh và cảm thấy lòng bàn tay khô ráo, ấm áp của anh quấn quanh người tôi.

Tôi bật khóc ngay lập tức : "Tạ Cảnh Kha!"

"Anh làm em sợ muốn chết!"

"Em còn tưởng rằng anh biến thành linh hồn giống như em..."

Anh vén chăn và dịch sang một bên. Tôi nhào vào vòng tay anh, ôm chặt lấy anh, úp mặt vào cổ anh

Một cái ôm thực sự quá đỗi hạnh phúc, và mọi nỗi đau đều như tan biến.

"Thuốc của Sái Thư Dương chỉ là một loại thuốc bình thường, có thể tạm thời làm cho người ta choáng váng."

"Hắn không có ý g.i.ế.c anh."

"Có thể đoán chừng là hắn muốn dùng chúng ta để thí nghiệm."

"Vì vậy, hắn đã sẵn sàng để bị bắt và không có ý định bào chữa cho mình."

Tôi nhớ ánh mắt cuối cùng của

Sái Thư Dương khi bị cảnh sát bắt đi.

Buông ra, tê tái.

Chỉ cần chúng tôi được an toàn, những thứ khác đều không quan trọng nữa.

Nụ hôn với những ngón tay mảnh khảnh đáp xuống trán, má và môi tôi.

"Tạ Cảnh Kha, chúng ta giống như vừa trải qua một giấc mơ dài."

Vòng tay anh siết chặt quanh tôi : "Quên đi, chúng ta sau này sẽ vĩnh viễn bên nhau."

"Không bao giờ chia tay." - Tạ Cảnh Kha cười nhẹ.

"Thật ra, anh vừa mới tỉnh lại và anh chỉ muốn làm cho ai đó lo lắng cho anh."

Tôi tức giận cắn vào xương quai xanh của anh.

"Vậy tại sao anh không tiếp tục giả vờ đi?"

"Nghe này... Anh sợ em chôn anh, sau đó đến mộ anh nhảy disco......"

(--END--)

Bình luận

0 bình luận

    Loading...