Quay Đầu - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-06 18:05:34
Lượt xem: 91

Ngày thi tốt nghiệp trung học, Giang Dự Chi đã được cử đi học mà lại khẩn trương hơn cả tôi: "Chị, chị kiểm tra lại xem có thứ gì quên mang theo không.”

Đây đã là lần thứ tư cậu ấy bảo tôi kiểm tra, nhưng tôi vẫn nghe lời kiểm tra thêm một lần. Thi xong môn cuối, Giang Dự Chi, ba tôi và dì Giang đều ở bên ngoài chờ tôi.

Buổi tối bạn học trong lớp tổ chức một bữa tiệc, Giang Dự Chi là người duy nhất được cử đi học ở Bắc Đại, tự nhiên bị chuốc không ít rượu.

Đón xe ra bên ngoài tiểu khu, tôi đi về phía trước vài bước mới phát hiện Giang Dự Chi không theo kịp. Quay đầu lại thấy cậu ấy vẫn còn đứng ở chỗ chúng tôi xuống xe, ở phía xa xa nhìn tôi: "Chị, em uống nhiều quá, đầu choáng váng quá. Chị có thể tới nắm tay em được không?”

Tôi cười đi qua, nắm tay cậu ấy: "Được chưa?" Không biết có phải do rượu hay không, mặt Giang Dự Chi rất đỏ. Cậu ấy nhìn xuống bàn tay chúng tôi đang nắm, hồi lâu mới nhỏ giọng "Ừ" một tiếng.

Âm cuối vang lên, nụ cười trên mặt cũng không hề tắt. Cho đến khi gặp Trình Châu trong tiểu khu. Ánh mắt Trình Châu rơi vào hai bàn tay đang nắm của tôi và Giang Dự Chi, mắt hắn hồng lên, khàn giọng gọi tôi: "Nghiên Nghiên?"

Trông hắn giống như kẻ bị bệnh tâm thần xông về phía chúng tôi, nhìn Giang Dự Chi một chút sau đó lại nhìn về phía tôi, vẻ mặt không thể tin: "Hai người..."

Giang Dự Chi nắm tay tôi càng chặt hơn, nghiêng đầu nhìn về phía Trình Châu: "Chị, sao hắn cứ như âm hồn bất tán vậy?"

Lúc này, cậu ấy không còn say nữa, đầu cũng không choáng váng, rất tỉnh táo. Tôi không để ý đến Trình Châu, trực tiếp đi ngang qua hắn.

Đến trước cửa nhà mới buông tay Giang Dự Chi ra, cười nói: "Diễn xuất không tệ!"

Giang Dự Chi sờ bàn tay bị tôi buông ra, hai tai ửng đỏ. Lễ trưởng thành năm 18 tuổi của tôi được tổ chức cùng với bữa tiệc lên đại học.

Cho dù thành tích thi đại học của tôi chỉ có thể vào một trường bình thường, nhưng ba tôi vẫn vô cùng hào hứng tổ chức tiệc tối cho tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/quay-dau/chuong-9.html.]

Ông ấy gióng trống khua chiêng gặp người liền khoe khoang: "Con gái của tôi thi đậu một trường đại học, thật tuyệt quá!"

Những điều tiếc nuối ở kiếp trước cuối cùng cũng được bù đắp ở kiếp này, và tôi trở thành niềm tự hào của ba tôi.

Trong bữa tiệc tối, Trình gia cố ý bám lấy nhà tôi: "Tưởng tổng, con gái ngài và mấy đứa con trai tôi không kém nhau bao nhiêu, ngài xem có vừa mắt đứa nào không, chúng ta liên hôn đi."

Ba tôi cũng không thèm nhìn ba người đi theo sau ba Trình, cười từ chối: "Bây giờ người trẻ tuổi chúng nó đều chú trọng tự do yêu đương, mà tôi cũng có chút thực lực, nên càng không cần con gái mình phải liên hôn."

Tôi chú ý tới sau khi Trình Châu nghe được lời này của ba tôi, vẻ mặt có chút ngưng trọng. Hắn nhất định đang nghĩ về kiếp trước, lúc đó ba tôi bởi vì tôi thích hắn nên xem hắn như khách quý, chủ động lôi kéo giới thiệu hắn cho nhân vật lớn ở Bắc thành.

Mà hiện tại hắn chỉ có thể đi theo phía sau hai anh trai của mình, một kẻ làm nền có cũng được, mà không có cũng không sao.

Chờ sau khi khách khứa tản đi, dì Giang mới đẩy bánh sinh nhật dì và Giang Dự Chi cùng nhau làm ra. Lúc cắm nến chuẩn bị cầu nguyện, Giang Dự Chi đột nhiên mở miệng: "Mẹ, mẹ và Tưởng tổng tắt đèn đi."

Đêm nay mọi người trong nhà đều cực kì hưng phấn, lời này của Giang Dự Chi nói ra hai người cũng không nghĩ nhiều, cùng nhau tắt đèn.

Ánh đèn vừa tắt, tôi nhắm mắt lại bắt đầu cầu nguyện. Bên tai lại truyền đến giọng nói không nhanh không chậm của Giang Dự Chi: "Chị, sinh nhật vui vẻ."

Cậu ấy vén sợi tóc mai của tôi ra sau tai: "Qua hôm nay em sẽ trưởng thành, đây là lần cuối cùng anh gọi em là chị."

Không đợi tôi phản ứng ra ý tứ trong lời nói của cậu ấy, ngọn đèn trên đỉnh đầu lại sáng lên. Cả nhà bắt đầu hát bài hát sinh nhật cho tôi, những lời Giang Dự Chi vừa nói bị tôi tạm thời vứt ra sau đầu.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...