PHƯƠNG PHÁP HỒI SINH TÌNH YÊU CỦA TÔI - C3

Cập nhật lúc: 2024-07-02 15:57:19
Lượt xem: 14

4

 

Trước mặt tôi là ánh sáng vô tận.

 

Đôi mắt tôi hơi nheo lại, bị đ.â.m vẫn đau như trước.

 

Một sức mạnh to lớn đẩy tôi từng bước một đi về phía trước.

 

Tôi nghe thấy tiếng khóc của trẻ sơ sinh, tiếng cười của người già, tiếng la hét của các cô gái...

 

Mặc dù sợ hãi, nhưng tôi vẫn không tự chủ được đi về phía ánh sáng kia.

 

Bởi vì ở đó, tôi nhìn thấy Giang Dư đang nấu cháo cho tôi.

 

Đi thêm vài bước nữa, tôi lại nhìn thấy Giang Dư cười dịu dàng hôn nhẹ lên mặt tôi đang ngủ say.

 

Và tấm vé máy bay mà anh ấy đã đổi.

 

Và chiếc nhẫn kim cương bên trên dính bụi.

 

Cuối cùng.

 

Là hình ảnh tôi đang đào h.à.i c.ố.t của anh ấy.

 

Từ đó về sau, tôi mang theo h.à.i c.ố.t của anh ấy cùng ăn, cùng ngủ.

 

Tôi yêu anh ấy tới tận xương tủy nhưng anh ấy đã bị chôn vùi xuống lòng đất.

 

Anh ấy từng ôm tôi vào lòng, thương tôi đến tận xương tủy, vậy nên anh ấy là người hay quỷ thì có làm sao?

 

【Đinh, nhiệm vụ hệ thống vẫn chưa kết thúc, mời ký chủ mau trở về nhân gian nha.】

 

5

 

"Ninh Ninh, cuối cùng em cũng tỉnh?"

 

Người đàn ông trước mặt tuy rằng có khuôn mặt xa lạ, nhưng giọng nói cùng mùi hương trên người anh ấy vẫn quen thuộc hơn bao giờ hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phuong-phap-hoi-sinh-tinh-yeu-cua-toi/c3.html.]

 

Đúng vậy, anh ấy là Giang Dư của tôi.

 

Ánh mắt tôi cay cay, ngàn vạn suy nghĩ nhảy ra đầu.

 

Tôi run rẩy sờ lên mặt anh, khẩn trương mở miệng: "Giang Dư?"

 

Tôi nín thở và nhìn anh ấy với sự mong đợi.

 

"Đồ ngốc, là anh, anh đã trở lại."

 

Nhận được đáp án khẳng định, tôi còn có chút hoảng hốt.

 

Giang Dư dịu dàng vuốt tóc tôi, nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng.

 

Tôi tham lam ngửi mùi hương trên người anh ấy làm tôi mê muội.

 

Bao nhiêu nỗi đau, sự sụp đổ mà tôi nhiều năm như vậy phải chịu đựng đã tan thành hư không trong khoảnh khắc này.

 

Nước mắt tôi như đứt sợi, từng giọt từng giọt rơi xuống thấm ướt áo sơ mi trắng của anh.

 

Giống như quá khứ, Giang Dư nhẹ nhàng hôn lên nước mắt của tôi, mang theo nỗi nhớ và sự quyến luyến vô tận.

 

Rất nhanh, cẩn thận anh ấy liền chú ý tới những vết thương đầy rẫy trên người tôi.

 

Đó là dấu vết lâu dài so sự đánh đập của Giang Phái lưu lại.

 

Khóe mắt Giang Dư đỏ lên, tràn đầy đau lòng: "Đồ ngốc của anh."

 

Anh ấy đem mặt vùi ở giữa cổ của tôi, nước mắt bất ngờ không kịp đề phòng rơi xuống.

 

Tôi vỗ nhẹ lưng Giang Dư.

 

"Không sao, tất cả đều đã qua rồi."

 

Từ nay về sau, nhìn về phía trước, tất cả đều là hạnh phúc.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...