Chạm để tắt
Chạm để tắt

Phượng hoàng niết bàn - Chương 9-10

Cập nhật lúc: 2024-07-16 23:45:26
Lượt xem: 146

Buổi trưa, mẹ tôi mời ông Lục đến.

Ông Lục là thầy cúng trong thôn, người ta nói ông có bản lĩnh gia truyền, hiểu về thuật phong thủy, có thể trị tà bệnh.

Mấy năm trước, khi phong trào phá tứ cựu diễn ra, ông Lục đã không còn làm những việc này nữa. Nhưng khi ai trong thôn gặp chuyện ma quỷ, họ vẫn lén lút tìm đến ông.

Theo bối phận, tôi gọi ông là chú Lục.

Chú Lục không nói gì mà xin t.h.u.ố.c lá trước.

Mẹ tôi châm cho ông một điếu thuốc hiệu Quan Thính, ông vừa hút vừa nói:

"Đến lượt Triều Dương rồi."

Mẹ tôi bắt đầu kêu gào trong sân:

"Mày c.h.ế.t thì cũng đã c.h.ế.t rồi! Đã làm đám hai lần, sao vẫn chưa chịu đi chứ!"

Chú Lục đột nhiên biến sắc, dường như sợ người khác nghe thấy câu này nên vội vàng ngăn lại:

"Chị dâu, đừng kêu gào nữa, chọc giận nó thì càng phiền phức."

Mẹ tôi tức giận.

Đào Hố Không Lấp team

"Chọc giận thì sao? Tôi không sợ con quỷ hại người này nữa!"

Tôi hỏi:

"Mẹ, rốt cuộc mẹ đang nói về ai vậy?"

Mẹ tôi có vẻ không vui.

"Nó đã đến rồi, bây giờ không cần phải giấu nữa, là Thu Ca."

Tôi ngẩn người, nghĩ một lúc mới nhớ ra.

Kim Thu Ca.

Tính ra thì cô ấy là em họ xa của tôi, nhỏ hơn tôi hai tuổi.

Không ngờ cô ấy đã chết, nhưng tôi và cô ấy chẳng nói chuyện với nhau được mấy.

Tại sao tìm đến tôi?

Chú Lục lại châm một điếu thuốc, từ từ kể cho tôi nghe về Thu Ca.

Sau khi kỳ thi đại học được khôi phục vào năm ngoái, số lượng nữ sinh trong trường trung học dần dần tăng lên.

Thu Ca cũng muốn vào đại học, sau đó sẽ đi làm ở thành phố.

Cha cô ấy là chú Thạch Đầu không đồng ý, nói nhà nghèo, đừng tốn thêm tiền nữa, thi đậu đại học thì có ích gì? Không phải vẫn đi lấy chồng sinh con sao?

Thu Ca bướng bỉnh, quỳ trước cửa cả đêm.

Mẹ cô ấy không lay chuyển được, đành đồng ý.

Đồng ý thì đồng ý, nhưng chú Thạch Đầu đã nói trước với Thu Ca rằng: Nếu không thi đậu, sau này dù có chuyện gì, con cũng phải nghe theo gia đình.

Thu Ca đồng ý, ngày đêm dồn hết sức học tập.

Một tháng trước kỳ thi đại học, cô ấy đột nhiên phát điên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phuong-hoang-niet-ban/chuong-9-10.html.]

Làm bài không ngừng nghỉ, viết đầy tất cả giấy tờ trong nhà.

Chăn, màn, tường, sàn, bàn, tất cả đều bị viết kín.

Bút máy đã hết mực, nhưng Thu Ca vẫn cầm bút mà cố viết.

Vừa viết, miệng vừa lẩm bẩm, lúc suy nghĩ bài tập thì cắn móng tay.

Móng tay đã bị cắn hết, nhưng cô ấy vẫn không hề nhận ra.

Mẹ cô ấy sợ hãi, bèn đi giật lấy bút của cô ấy.

Thu Ca nổi điên.

Gia đình nhốt cô ấy lại.

Thu Ca ở trong phòng không ăn không uống, không ngủ không nghỉ, miệng luôn lẩm bẩm, lúc thì toán, lúc thì vật lý, lúc thì hóa học, lúc thì địa lý.

Cô ấy cứ nghĩ mình đang thi đại học, sắp hết thời gian làm bài rồi.

Nếu ai dám tiến lên quấy rối, Thu Ca sẽ cào cấu và cắn xé, liều mạng chống cự.

Chú Lục nói, Thạch Đầu còn đặc biệt gọi ông đến xem.

Nhưng cũng không nhìn ra được gì.

Chỉ là bị điên thôi.

Mẹ tôi cũng nói:

"Đứa bé này đáng thương, trước khi phát điên thì đầu óc chỉ toàn là việc thi đại học và trở thành người thành phố, áp lực quá lớn."

Không lâu sau, trưởng thôn Điêu Lai Ngân đến nhà hỏi cưới, nói rằng con trai thứ năm của ông ấy là Điêu Thế Đạt đã để ý Thu Ca.

Thôn làng tôi sống có tên là Kim Điêu Truân, chủ yếu là hai họ Kim và Điêu.

Nhưng mối quan hệ giữa hai họ luôn không tốt lắm.

Lúc đó chú Thạch Đầu rất tức giận, nói rằng nhà họ Điêu đến nhà chú ấy để chế giễu.

Chỉ là Điêu Thế Đạt lại tỏ ra chân thành, nói rằng cậu ta đã thích Thu Ca từ hồi còn đi học.

Nhà họ Điêu đưa ra năm trăm đồng tiền sính lễ, kèm theo "tam chuyển nhất hưởng".

"Tam chuyển" là máy may, xe đạp, đồng hồ, "nhất hưởng" là đài radio.

Vào thời điểm đó, đây là một khoản tiền rất lớn.

Chú Thạch Đầu sung sướng đồng ý.

Vào thời điểm đó, tuổi kết hôn vẫn là nam 20 nữ 18, không lâu sau, hai người đã tổ chức đám cưới.

Người dân trong thôn lén chê cười, nhà họ Điêu khôn ngoan như vậy mà lại cưới một cô vợ điên?

Sau đó, Điêu Thế Đạt đi thi đại học.

Cậu ta đã đạt điểm cao nhất trong kỳ thi văn khoa của cả huyện, được nhận vào một trường đại học ở Bắc Kinh.

Tôi nghe xong thì không tin mấy, mặc dù Điêu Thế Đạt thông minh, nhưng học lực từ nhỏ đã kém, sao có thể như vậy được?

Nhưng bây giờ kỳ thi đại học rất nghiêm ngặt, không thể gian lận được.

Vài ngày sau khi Điêu Thế Đạt nhận được giấy báo trúng tuyển, Thu Ca đã treo cổ tự tử, c.h.ế.t ở nhà họ Điêu.

Loading...