Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHƯỢNG HOÀNG KẾ - Chương 6: Ước hẹn đêm trăng, bị bắt tại trận.

Cập nhật lúc: 2024-10-12 22:27:25
Lượt xem: 23

Lão đầu quả nhiên không phái người ngăn cản ta.

 

Giờ Hợi, ta thu dọn hành lý lên đường, trên đường không gặp bất kỳ trở ngại nào.

 

Ta lững thững đi đến phố Đông, dưới ánh đèn mờ ảo của tiệm bánh quế lại không có một bóng người.

 

Ta tùy ý ngồi trên bậc thang đá trước cửa tiệm, tâm trạng buồn chán nghịch góc vải của bọc hành lý, chờ Cố Quân đến.

 

Không lâu sau, ta liền nghe thấy Cố Quân gọi ta.

 

"Vô Ưu."

 

Y đứng trước mặt ta, che khuất ánh sáng vốn đã mờ ảo, khuôn mặt y ẩn trong bóng tối, ta không nhìn rõ gì cả.

Tiểu Bạch của Khôi Mao

 

Ta chỉ có thể nhìn giày của y, miếng ngọc được đính trên đó tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.

 

"Rốt cuộc huynh đến rồi."

Giọng nói ta nhẹ nhàng, vui mừng vì sự xuất hiện của hắn.

 

"Chúng ta đi đâu?"

Giọng y bình tĩnh, không chút cảm xúc.

 

Ta quá vui mừng vì sự xuất hiện của y, hoàn toàn không nghe ra sự khác thường trong giọng điệu của y.

 

Ta nhảy xuống khỏi bậc thang, ôm lấy cánh tay y, nói: "Đều nghe theo huynh."

"Được, vậy chúng ta—"

 

Y còn chưa nói xong, đã bị một loạt tiếng bước chân vội vàng cắt ngang.

"Bắt lấy hai người bọn họ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phuong-hoang-ke/chuong-6-uoc-hen-dem-trang-bi-bat-tai-tran.html.]

 

Một đội nhân mã trong y phục ngự tiền thị vệ chạy đến.

 

Bàn tay ta đang nắm lấy Cố Quân đột nhiên buông ra.

 

Khuôn mặt y dưới ánh đèn rõ ràng hơn một chút, ta nghiêng đầu nhìn y.

 

"Là huynh sao?"

 

Y nhìn ta, mím môi không trả lời.

 

Nhưng coi như ta đã có câu trả lời rồi.

 

Ngự tiền thị vệ bắt ta và Cố Quân đi, cuối cùng, y cũng không dám nhìn ta lấy một cái.

 

Ta và Cố Quân quỳ trong thư phòng của Hoàng Thượng vào đêm khuya, cùng quỳ ở đó còn có lão đầu nhà ta và Hình Bộ lão đầu.

 

Hoàng Thượng không giận mà uy, ánh mắt nhìn ta lạnh nhạt, có năm phần giống Tiêu Dịch Diễn.

 

"Ngươi biết tội chưa?"

 

Ta ngẩng đầu, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Tiểu nữ không biết, tiểu nữ có tội gì?"

 

Lão đầu nhà ta nhìn ta một cái, không xen vào.

 

Hoàng Thượng nhướng mày, có chút bất ngờ vì câu trả lời của ta.

 

"Trẫm đã ban hôn cho Ngũ hoàng tử và ngươi, ngươi lại dám tư thông bỏ trốn?"

 

Ta nhìn hoàng đế, vô cùng bình tĩnh: "Tiểu nữ cho rằng chuyện hôn nhân đại sự, ít nhất cũng nên hỏi ý kiến của tiểu nữ."

Loading...