Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phu quân ta sống lại rồi, hắn muốn đoàn tụ với biểu muội nhưng muộn rồi. - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-10-08 11:40:46
Lượt xem: 491

Ban thưởng rất phong phú, bởi vì thái y nói, tất cả chúng ta đều tiếp xúc với Lạc Ngọc Chương, cũng cần phải ở nhà, quan sát mười mấy ngày, xem có phát bệnh hay không.

 

Cho nên, ta, bà bà, tất cả con của Lạc Ngọc Chương, thậm chí tất cả người của Lạc gia, cũng không thể đi gặp Lạc Ngọc Chương lần cuối.

 

Cũng như lời ta nói, Lạc Ngọc Chương sẽ hóa thành tro tàn, chỉ lưu lại ô danh.

 

Bà bà trầm tư vài ngày, lại đến gặp ta.

 

Nhi tử của bà ta chết, bà ta chỉ có thể dựa vào ta để sống.

 

Ta lại đột nhiên thay đổi thái độ, một bên nói bà mẫu không dung thứ, một bên cáo trạng Lạc Ngọc Chương cùng Tô Uyển: trước khi thành hôn đã tư thông với nhau, sai khiến sơn tặc, âm mưu hủy sự trong sạch của ta.

 

Ta viết huyết thư, từng chữ đều là m.áu, nói không thể tin được phu quân ta yêu thương, trước khi thành hôn lại có tâm tư đ.ộc ác, dù hắn đã ch.ết, cũng thỉnh cầu được hòa ly.

 

Chứng cứ có đủ, đương nhiên là do ta thu thập di vật của hắn, phát hiện ra thư tình của hắn và Tô Uyển, hắn vẽ tranh Tô Uyển, tín vật liên lạc với đám sơn tặc.

 

Chuyện của Lạc Ngọc Chương, từ trước đến nay luôn được người ta chú ý.

 

Nhiều người biết Uyển quý nhân bất trung, thiên tử tức giận.

 

Tra xuống dưới, rất nhanh đã tìm ra đám sơn tặc chạy trốn năm đó, chỉ đích danh Tô Uyển.

 

Tô Uyển được ban ch.ết.

 

Bởi vì nàng ta cũng tiếp xúc với Lạc Ngọc Chương, thậm chí còn tiếp xúc với miệng vết thương của Lạc Ngọc Chương, thái y tận trách mà tấu lên hoàng thượng, nói là phòng dịch, nên Tô Uyển cũng bị hỏa táng.

 

Hoàng thượng chuẩn tấu, khi hoàng hậu gả cho ông lúc còn là thái tử phi, cũng đã có người có ý đồ tính toán hủy sự trong sạch của nàng.

 

Không có nữ tử nào bị tính toán như vậy lại không căm phẫn.

 

Ta biết được, Tô Uyển đã bị cháy đen thành xương khô, lúc này mới bật cười, dù sao ta cùng trùng sinh, Lạc Ngọc Chương sau khi trùng sinh cũng bị ta hạ độc ch.ết.

 

Khó đảm bảo được đoạn tình yêu hận tình thù này, Tô Uyển có trùng sinh hay không.

 

Cho nên ta tốn công tốn sức, để nàng ta ch.ết đi, trùng sinh cũng không thể làm gì khác.

 

Hoàng hậu đau lòng cho ta, đặc biệt ban thương cho ta hòa ly, thoát khỏi Lạc gia.

 

Bà bà dưới tình thế cấp bách đã bị trúng gió.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phu-quan-ta-song-lai-roi-han-muon-doan-tu-voi-bieu-muoi-nhung-muon-roi/chuong-11.html.]

 

Vốn bà ta đã bị ngã gãy chân, nửa người không nhanh nhẹn, hiện tại cả nửa thân người đều không thể di chuyển, ăn cơm cũng cần có người giúp đỡ.

 

Nhưng ta không có cẩm y ngọc thực mà cho bà ta, thời điểm này Lạc gia còn căn bản không có đủ tiền cho bà ta uống thuốc.

 

Lúc này ta hiên ngang lẫm liệt nói, vẫn sẽ chăm sóc bà bà cùng thiếp thất và con của Lạc Ngọc Chương.

 

Thật ra, ta lại nói cho bà bà.

 

“Mẫu thân, cảm ơn ngươi đã cố ý đưa Lạc Ngọc Chương vào từ đường.”

 

Bà ta rốt cục cũng biết được bộ mặt thật của ta.

 

Đêm đó, bà bà châm lửa đốt từ đường của Lạc gia, bao gồm cả bà ta, cháy sạch sẽ, cả cánh cửa gỗ dẫn đến một đường đi bí mật ta xây dựng cũng cháy hết thảy, triệt để hủy th.i diệt tích.

 

Sau đó qua nhiều năm, một mình ta nuôi dưỡng Tư Hoành và Lăng Vân, hai đứa bé cũng không chịu thua kém, dần dần cũng không còn ai nói đến cho bọn chúng là Lạc Ngọc Chương nữa.

 

Ta một mực lấy lòng hoàng thượng, có kinh nghiệm của kiếp trước,  ta cũng luôn nhanh chóng chiếm được tiên cơ. Kiếm được tiền, ta đều đem một nửa đi quyên sửa công sự đê điều, hoặc mua thảo dược cho bách tính nghèo khổ.

 

Những đứa con của Lạc Ngọc Chương, bọn họ mỗi người đều có thiên tư, ta cho bọn chúng đọc sách thánh hiền hoặc học một nghề làm ăn. Không quá gần gũi, cũng không kết thù.

 

Các thiếp thất của Lạc Ngọc Chương, ta làm chủ cho phép các nàng tái giá, cũng có thể đi theo ta mưu sinh.

 

Đến khi ta đã lớn tuổi, có không ít người mời ta đến tiệc yến xuân hay tiệc trùng dương, xem mắt giúp các nữ nhi đến tuổi cập kê.

 

Khi ta nhắm mắt, ta còn dường như nghe được có người nói.

 

“Sở Oánh cứu vớt ngàn vạn nạn dân, không uổng công để nàng dự báo chuyện sau này.”

 

Ta hoảng hốt nhớ lại, Lạc Ngọc Chương hại toàn bộ Sở gia chúng ta nhiễm bệnh dịch, mẫu thân cùng phụ thân ta đều nói muốn tự nguyện thử thuốc.

 

Chúng ta đem tất cả dược liệu ra quyên tặng.

 

Một nhà chúng ta lại đem tất cả tiền bạc quyên tặng, thỉnh cầu uan phủ tiếp tục chữa trị cho nạn dân, cũng chủ động cầu xin, sau khi chúng ta c.h.ế.t hãy đốt cháy di thể, ngăn chặn d.ịch bệnh.

 

Chu trang mộng điệp, điệp mộng trang chu.

 

Trùng sinh? Dự báo?

 

Không sao, đời này của ta, sống rất đầy đủ sảng khoái.

Loading...