Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phu quân ta dẫn về một nữ quân sư - C14

Cập nhật lúc: 2024-09-04 09:58:56
Lượt xem: 1,034

Tiếng mắng mỏ xuyên qua tấm rèm, đúng lúc lọt vào tai ta. Ta liền bước vào trướng, thấy Tô Vân bất chấp sự kháng cự của Hoắc Cảnh mà cố gắng cởi bỏ y phục của hắn. Sau một hồi giằng co, vết thương trên vai của Hoắc Cảnh lại rách ra, m.á.u tươi rỉ ra. Thấy vậy, đôi mày của ta khẽ chau lại, ánh mắt hiện lên một tia sát khí, ta liền tiến tới nắm lấy cổ áo của nàng, mạnh mẽ hất nàng ra ngoài.

Trong góc trướng vang lên tiếng đồ vật đổ vỡ lẫn với tiếng kêu đau đớn của nữ nhân. Tiếng động làm các thái y đang mang thuốc tới giật mình. Chưa từng nghĩ rằng ta sẽ ra tay, Tô Vân ngồi dậy, xoa xoa cánh tay, sắc mặt khó coi vô cùng. Vừa rồi không ai chứng kiến khi ta hất nàng ra ngoài, nên nàng cũng không thể trước mặt mọi người mà trả thù. Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của các thái y, ánh mắt Tô Vân hiện lên một tia trách móc đầy chính nghĩa khi nhìn ta:

"Tẩu tẩu, ta biết ngươi không muốn người khác lại gần Hoắc Cảnh, nhưng chuyện này liên quan đến sinh tử, tẩu tẩu không nên vì ghen tuông mà làm hại hắn."

"Ta đã từng thấy y sĩ quân đội khâu vá vết thương, chắc chắn có thể giúp đỡ các thái y."

Anan

"Hy vọng tẩu tẩu lấy đại cục làm trọng, đừng gây rối ở đây."

Những lời này của nàng ta nghe có vẻ hợp tình hợp lý, khiến các thái y phải gật gù tán thành. Một thái y trẻ tuổi định bước tới khuyên ta rời đi, nhưng chưa kịp đến gần đã bị ánh mắt sắc bén của ta làm cho khiếp sợ mà lùi lại. Ta ném cái giỏ đeo trên lưng xuống đất, bên trong rơi ra vài bó thảo dược.

Lúc này, mọi người mới nhận ra rằng ta đang trong tình trạng tồi tệ, váy áo dính đầy bùn đất.

"Đây là thuốc gây mê, cầm máu, giải độc. Phu nhân chẳng lẽ thông thạo y thuật?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phu-quan-ta-dan-ve-mot-nu-quan-su/c14.html.]

"Biết chút ít... Người đâu, đưa nữ nhân này ra ngoài."

Lính canh ngoài trướng vốn là người của Ứng Thiên phủ, nhưng từ khi ta trở về, trong trại lại có thêm một đội hộ vệ của phủ tướng quân. Nhận được lệnh của ta, lập tức có lính cầm đao tiến vào, cưỡng chế kéo Tô Vân ra ngoài.

Sau khi không khí yên tĩnh trở lại, các thái y vội vàng chuẩn bị nước nóng để bắt đầu ca phẫu thuật rút tên. Ta cẩn thận cởi bỏ y phục của Hoắc Cảnh, đau lòng dùng khăn lau sạch vết m.á.u trên vai hắn.

"Phu nhân, sao giờ mới đến, suýt nữa ta đã bị kẻ khác nhìn thấy hết rồi."

"Câm miệng lại đi."

Dưới ánh mắt ủy khuất của hắn, ta nhét một cái khăn vào miệng hắn, ra hiệu cho hắn cắn chặt, thái y liền nhanh chóng giơ d.a.o lên chuẩn bị. Ta cúi đầu chạm vào trán hắn như để an ủi, sau đó nhường chỗ cho thái y. Độc trên mũi tên này rất hiếm gặp, hiếm khi lưu truyền ở Trung Nguyên, thậm chí các thái y cũng chưa chắc đã biết cách chữa trị. Vì vậy, ta phải tự mình pha chế thuốc giải độc tại chỗ.

Nước nóng thay liên tục, trong trướng nồng nặc mùi m.á.u tanh. Đến khi các thái y cuối cùng cũng lấy được mũi tên có gai độc ra, Hoắc Cảnh đã mất quá nhiều m.á.u mà ngất đi. Ta đắp thuốc lên vết thương của hắn, sau đó dặn dò thái y sắc thuốc. Mãi đến nửa đêm, mọi người mới được nghỉ ngơi.

Sau khi gặp phải thích khách, các hoàng thân đại thần trong trường săn đã rút lui từ sớm. Chỉ còn lại một vài người thân thiết với Hoắc Cảnh ở lại để theo dõi tình hình.

Khi bước ra khỏi trướng, ta thuận tay rút một cây cung dài trên giá gỗ. Kéo cung, đặt tên, bắn.

Loading...