Phu Nhân Tổng Tài Thiên Biến Vạn Hóa - 16

Cập nhật lúc: 2024-07-03 02:59:34
Lượt xem: 124

“Vì tôi? Chắc là không phải đâu.” Tôi lấy hợp đồng ra cho ông ta xem: “Tôi cũng không phải hạng chót, không chừng còn được lên làm trưởng phòng sale luôn ấy chứ?”

Nụ cười của ông ta cứng ngắc: “Hợp đồng của Ngân Huy? Sao lại ở chỗ cô?”

“Không phải hôm đó ông hỏi tôi nên làm gì sao? Tôi thấy ông khó xử quá nên giúp ông ký luôn rồi này, không cần cảm ơn!”

Ông ta vội vàng lật hợp đồng lên, khi nhìn đến tên nhân viên ký hợp đồng thì hai mắt trừng lớn, nổi đầy tơ máu.

“Trịnh Thiên Thiên! Đây là hợp đồng của cô sao? Sao lại viết tên cô lên?”

“Khách hàng viết!” Tôi cười cười: “Hơn nữa, nửa tháng trước ông đã tuyên bố bỏ cuộc, sẽ không chờ tôi ký được rồi tới cướp công đâu nhỉ?”

“Tôi là cấp trên của cô! Sao có thể gọi là cướp công được? Cô mới đến được mấy ngày? Không có tôi thì cô làm được trò trống gì?”

Ông ta nhìn chằm chằm tôi, đỏ mặt đi về phía tôi, giơ cao tay lên.

Hừ, muốn đánh tôi?

Tôi cười lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén như báo săn mồi của tôi ghim chặt ông ta, cả người căng cứng, dồn sức chuẩn bị hành động.

“Ông có gan thì đánh tôi thử xem?”

“Tôi đánh cô đấy, thì sao nào?”

Ông ta tức giận, vung tay xuống.

Tôi nằm bẹp xuống đất.

“...”

“Đánh người, bảo vệ đâu? Bảo vệ đâu?” Tôi gào khản cổ.

“Dừng tay!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phu-nhan-tong-tai-thien-bien-van-hoa/16.html.]

Trong thế giới lộn ngược, tôi thấy tổng tài tái mặt, mất phong độ đẩy đám người ra, xông về phía tôi, vẻ mặt kinh hãi.

“Sao cô lại nằm dưới đất?”

“Phó tổng… Tôi chỉ đẩy cô ta một cái, cô ta đã ngã rồi, tôi thật sự không dùng lực…”

Giám đốc có miệng mà không minh oan được, chỉ biết kêu trời trách đất.

Tổng tài bình tĩnh lại, thở phào một hơi, chỉnh lại ống tay áo của mình: “Biết rồi.”

Giám đốc hoảng hồn lau mồ hôi lạnh: “Tôi biết mà, Phó tổng nhìn thấy rõ ràng…”

“Là ông đẩy ngã cô ấy?” Tổng tài hỏi ông ta.

“Ơ, không phải…”

“Sao ông lại đẩy cô ấy? Sao ông dám đẩy cô ấy? Cô ấy là cấp dưới của ông, là nhân viên của công ty, ông có muốn ngồi chức giám đốc này nữa không?”

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

“Tôi…”

“Có thể là ông chỉ đẩy nhẹ một cái, nhưng ông có nghĩ sức của ông mạnh cỡ nào không? Trong khi, cô ấy chỉ là một cô gái yếu ớt!”

Tổng tài ngồi xuống đỡ tôi dậy, quay đầu lườm ông ta: “Cô ấy sốt rồi đây này!”

“Đúng vậy, đều do ông ta đẩy.” Tôi chỉ vào giám đốc: “Là do ông ta đẩy nên tôi mới sốt.”

“Cô đừng có nói điêu!” Giám đốc hô lên.

Tổng tài sờ trán tôi, tay hắn lạnh đến mức cả người tôi run lên.

Hắn nói: “Cô ấy sợ run cả người rồi, ông trở về suy nghĩ lại sai lầm của mình đi.”

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...