Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phỏng vấn - 12

Cập nhật lúc: 2024-10-05 13:13:57
Lượt xem: 951

 

Cư dân mạng thần thông quảng đại, theo acc chính của tôi, rất nhanh đã bới được acc ảo của tôi. Trong đó ghi lại toàn bộ quá trình tôi thầm mến đến yêu đương cuồng nhiệt.

 

Thành thật mà nói, ngay cả khi nhìn lại, tôi vẫn sẽ cảm động vì con người của mình lúc đó. Từ khi lặng lẽ yêu Từ Thanh Dã, mỗi một ngày của tôi đều giống như là ngủ thiếp đi trong chờ mong, lại bắt đầu trong chờ mong. Mây trở nên nhẹ nhàng, căn tin khó ăn trở nên ngon miệng, sân chơi mà tôi đi qua dường như tràn ngập hoa. Chưa kể sau khi ở bên hắn, hầu như ngày nào tôi cũng yêu hắn trong lo sợ. Chỉ cần là chuyện có thể làm cho hắn vui vẻ, tôi cái gì cũng sẽ thử.

 

Đương nhiên, nhờ như vậy tôi cũng học được không ít kỹ năng. Như lướt sóng, như leo núi, lặn, bơi lội... Ngoài ra, còn có thể nấu cơm, ăn mặc, hàng hiệu, ô tô... Phàm là hắn cảm thấy hứng thú, tôi đều sẽ đi tìm hiểu, học tập.

 

Mỗi ngày tôi đều mong muốn được tương tác nhiều hơn một chút với thế giới của hắn.

 

[Có người nói tôi hèn mọn, nhưng chỉ là tôi yêu mà thôi.]

 

[Tôi thề, nếu Triệu Thâm Thâm tôi yêu một người, tôi sẽ khiến anh ấy mỗi ngày đều hạnh phúc vui vẻ. Anh ấy vĩnh viễn không cần ghen vì tôi, vĩnh viễn không cần lo lắng cho tôi. Tôi tuyệt đối không để anh ấy hiểu lầm tôi không yêu anh ấy, cho dù chỉ một giây. Tôi nhất định sẽ kéo anh ấy, kéo anh ấy, cùng nhau đi thật lâu thật lâu!]

 

Dưới weibo mấy năm trước, đột nhiên một đêm liền có thêm mấy vạn bình luận và chia sẻ.

 

[Chị gái à, em thề, cho một cơ hội đi, em tuyệt đối sẽ không giống Từ Thanh Dã ăn trong bát nhìn trong nồi!]

 

[Em là một chàng trai cao 1m87, kém chị 5 tuổi, đang học 985, có vẻ ngoài đàng hoàng và tính cách khiêm tốn, sống ở Nghi Thất Nghi Gia, chị gái xem có được hay không?]

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

[Cứu mạng, nằm mơ cũng muốn có được người như vậy yêu, ảnh đế hồ đồ!]

 

[Bị chị gái bẻ cong, chị gái phải chịu trách nhiệm với em! Em trên dưới đều có thể!]

 

[Sau khi chứng kiến ​​trải nghiệm của chị, em thực sự nghĩ rằng chị thật tuyệt vời. Chị đã thoát khỏi một gia đình hỗn loạn mà vẫn có khả năng yêu thương mạnh mẽ như vậy, điều đó chứng tỏ bản thân chị rất mạnh mẽ.]

 

[Cho dù chuyện gì xảy ra cũng chúc chị tiền đồ rộng lớn, tương lai tươi sáng!]

 

……

 

Tôi like bài viết này và đưa ra quyết định. Chưa đầy một tuần, tôi lại nhảy việc.

 

Nhờ tòa soạn giúp tôi giữ bí mật, tôi lặng lẽ đến đơn vị làm việc mới, thuê nhà mới. Bây giờ là hoàn cảnh hoàn toàn không liên quan đến giới giải trí, mỗi ngày tôi đều mang máy ảnh chạy bên ngoài, bận rộn như chó, đầu bù tóc rối cũng không thèm để ý chút nào.

 

Chỉ thỉnh thoảng nghe đồng nghiệp cũ nhắc nhở tôi, nói Từ Thanh Dã vẫn đang tìm tôi khắp nơi. Tôi nghe xong chỉ lắc đầu tiếp tục làm việc.

 

Cho đến hai tháng sau, tôi nắm lấy một cơ hội khó có được, dự định đi theo đoàn y tế trong nước bay một chuyến đến Trung Đông, thể nghiệm cuộc sống của phóng viên chiến trường. Quyết định này không dễ dàng, tôi thật sự cũng không phải là người lớn mật. Nhưng do dự vài ngày, cuối cùng tôi vẫn đăng ký.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phong-van/12.html.]

 

Ngày ra sân bay, lúc tôi xuống xe, bị Từ Thanh Dã chặn lại.

 

Tôi biết sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm được tôi, nhưng thời cơ hôm nay thật sự làm cho người ta chán ghét.

 

“Anh hối hận rồi.”

 

Khuôn mặt tuấn tú của hắn gầy đến sắp lõm xuống, nhưng nhìn ra được, vẫn ăn mặc thật tốt. Ánh mắt nhìn tôi cực kỳ bi thương, cầm lấy tay tôi không chịu buông.

 

“Anh biết sai rồi, Thâm Thâm, anh thật sự đã không yêu cô ta từ lâu, anh chỉ là bị hoài niệm nhất thời làm cho đầu óc hồ đồ...”

 

“Nhưng lúc anh đeo nhẫn cho cô ta, vẻ mặt rất trịnh trọng.”

 

Hắn ngây ngẩn cả người: “Là em...”

 

“Đúng vậy, là tôi tự mình phỏng vấn các người, nhưng anh chẳng những không nhận ra tôi, mà ngay cả giọng nói của tôi cũng không nghe ra. Nhìn anh trong ống kính của tôi, đeo nhẫn cưới của tôi vào tay cô ta, còn vừa vặn như vậy, tâm tình của tôi như thế nào, anh có thể tưởng tượng không?”

 

“Em muốn đối xử với anh như thế nào, em muốn đánh anh muốn mắng anh đều được!”

 

“Và cả chai Ngôi Sao kia nữa,” tôi ngắt lời: “Anh có biết tôi nghĩ đến ai khi anh đẩy tôi xuống không? Tôi nghĩ tới cha mình.”

 

Sắc mặt hắn trắng bệch, theo bản năng lắc đầu: “Không, Thật Thâm, đừng nói nữa...”

 

“Anh cũng biết, cha tôi là một người bạo lực gia đình, luôn thích đánh đập tôi, đánh tôi đến đầu rơi m.á.u chảy, khoảnh khắc tôi ngã xuống đất, nhìn bóng dáng của anh, đột nhiên cảm thấy hai người giống nhau.”

 

“Không...”

 

“Tôi nằm mơ cũng không ngờ, anh cứu tôi ra khỏi bạo lực của cha mình, có một ngày anh lại mang đến cho tôi sợ hãi như vậy.”

 

Tôi nhìn hắn lắc lư muốn ngã lui về phía sau một bước, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, lại cảm giác có chút phức tạp.

 

“Đừng cố chấp nữa, anh bây giờ chỉ là không thể chấp nhận việc tôi rời đi trước mà thôi.”

 

“Không phải Thâm Thâm! Anh là thật...”

 

 

Loading...