Chạm để tắt
Chạm để tắt

Phòng Livestream Bắt Quỷ - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-08-12 15:53:50
Lượt xem: 323

Những hồn ma đó trước đây bị tôi trừng phạt rất nặng, lúc này ra ngoài với đầy oán khí, mang theo tất cả sự giận dữ lao vào con quỷ đói sau lưng An Nhiên.

 

Dù quỷ đói có pháp lực cao cường, nhưng cuối cùng cũng chỉ hấp thụ được tinh khí của An Nhiên.

 

Dưới sự bao vây của những con quỷ dữ hàng chục năm, quỷ đói nhanh chóng thất thế.

 

Hình dạng khổng lồ dần dần bị ăn mòn sạch sẽ.

 

Thuật điều khiển tự nhiên cũng bị giải trừ.

An Nhiên lập tức hoảng sợ.

 

Đầu tiên muốn chạy trốn, nhưng ngay sau đó tôi đã hiện ra sau lưng cô ta, túm lấy cổ áo.

 

"Muốn chạy à? Chơi thêm một chút đi, cô không phải thích nhất là chơi sao? Chơi với những con quỷ dữ này đi, chúng đã mấy chục năm rồi không có bạn chơi cùng."

 

Nói xong tôi ném An Nhiên vào đám quỷ dữ.

 

Những con quỷ đó đã được tôi dặn dò, sẽ không làm hại đến tính mạng của An Nhiên.

 

Thực ra cũng không cần chúng ra tay.

An Nhiên đã làm giao dịch với quỷ đói, cơ thể đã bị ăn mòn gần hết.

 

Dù không có quỷ dữ tra tấn, cô ấy cũng không sống được bao lâu nữa, đây là quả báo mà cô ấy phải nhận.

 

Giải quyết xong An Nhiên, trời cũng dần sáng.

 

Lúc này, trong phòng vang lên giọng của Tư Trình:

 

"Tìm thấy thông đạo rồi."

 

16.

 

Tôi nhanh chóng chạy vào phòng.

 

Phòng tư liệu lúc này đã lộ ra một lỗ hổng khổng lồ.

 

Từ lỗ hổng này phát ra khí quỷ tràn ngập, khiến người ta cảm thấy cực kỳ lạnh lẽo.

 

Tư Trình ngồi xếp bằng bên cạnh lỗ hổng, bắt đầu kết ấn bằng hai tay, động tác của anh ngày càng nhanh theo thủ ấn.

 

Tất cả oán khí trong bệnh viện đều đổ dồn vào căn phòng này.

 

Chẳng mấy chốc, căn phòng trở nên tối đen.

 

Âm khí lan tỏa đến mọi ngóc ngách.

 

Đến cả tôi cũng cảm thấy khó thở. Tôi bắt đầu không chịu nổi, lo lắng nhìn Tư Trình.

 

"Anh không sao chứ? Quỷ khí này quá nặng, sẽ ăn mòn cơ thể anh đó."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phong-livestream-bat-quy/chuong-14.html.]

Tư Trình không nói gì, nhưng tiếng thở dốc của anh tiết lộ tình trạng hiện tại.

 

Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể triệu hồi chiêu cuối.

 

Tôi hét lên trời:

 

"Đồ choá Minh Vương, nhà bị người ta đục lỗ rồi, ngươi còn quản không? Đừng hại người trẻ tuổi nữa!"

 

Tôi hét mãi không thấy phản ứng gì.

Đang lúc tôi nghĩ Minh Vương Tang Du không xuất hiện, thì ngay sau đó tôi cảm thấy được ôm vào lòng.

 

Một lồng n.g.ự.c lạnh lẽo áp vào lưng tôi.

Giọng nói thanh thoát vang lên:

 

"Có chuyện thì gọi ta, không có chuyện thì cùng trai đẹp vượt ải, chơi phó bản. Ngươi tìm ta không thể có chuyện gì tốt sao?"

 

Tôi cười khẩy, đẩy anh ta ra.

 

Quay lại nhìn, thấy một chàng trai trẻ mặc sơ mi trắng sạch sẽ như tuyết xuất hiện bên cạnh.

 

Gương mặt tinh tế và ngũ quan thanh tú như bạch ngọc của anh ta, dù trong đêm tối cũng có thể phát ra ánh sáng trắng.

 

Tôi nuốt nước bọt.

 

"Đồ chóa, chuyện tốt không đến lượt anh đâu! Mau giúp phong ấn đê."

 

Tang Du vừa xuất hiện, quỷ khí lập tức tản ra bốn phía.

 

Chưa thấy anh ta làm gì, lỗ hổng khổng lồ bắt đầu từ từ khép lại, những hồn ma oán hận bay lơ lửng trong không trung cũng bị hút vào lỗ hổng.

 

Cuối cùng trở về nguyên trạng.

Tôi vội vàng xem tình hình của Tư Trình.

 

Anh ta mới mở mắt, mồ hôi ướt đẫm trán, gắng gượng đứng dậy, lảo đảo chắp tay.

 

"Cảm ơn."

 

Tang Du thấy vậy, khẽ cong môi. Đôi môi hồng nhạt nhẹ nhàng mở ra, nhưng những lời nói ra lại đầy châm chọc.

 

"Không có khả năng làm việc thì đừng cố quá, thành quá cố lúc nào không biết đấy."

 

Tôi giật mình, hóa ra miệng độc của Tang Du không chỉ nhắm vào tôi.

 

Anh ta nhắm vào tất cả mọi người ở đây, tấn công không phân biệt ai hết!

 

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

17.

 

Vụ việc tại bệnh viện tâm thần đã tạm thời kết thúc, chúng tôi đã thu phục được tất cả các hồn ma oán hận tập trung trong bệnh viện.

 

Nhưng khi chúng tôi đến phòng thu của chương trình, thì phát hiện rằng nơi này đã trống không.

Loading...