Phiên Live Trò Chơi Gả Cho Quỷ - Chương 4: Kinh hãi, người đàn ông quay người lại!

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:36:41
Lượt xem: 1,300

Ngày hôm sau.

Linh Tuyết bị một tiếng huýt sáo chói tai đánh thức.

Nhân viên chương trình đêm hôm qua vội vã rời đi, sáng tinh mơ hôm nay đã đến đây rồi, có lẽ là vì ban ngày đem lại cảm giác an toàn hơn, họ đều đang đứng dưới mái hiên, thà rằng phơi nắng đến bốc khói cũng chẳng chịu vào nhà.

Theo thủ tục, người bên sản xuất chương trình hàng ngày đều phải đến để ghi lại tình trạng sống, ch/ết của từng người tham gia.

Tất nhiên, người tham gia ở đây còn bao gồm cả những “bạn tâm giao” của người tham gia chương trình.

Sau khi bốn người họ điểm danh xong, nhân viên chương trình đã lấy ra một chiếc máy ảnh đặc biệt cũ kỹ có màu sắc đơn giản, bắt đầu chụp ảnh mọi người lại, mấy người trước đó cũng xem như là bình thường, đến lượt Linh Tuyết, tay người này run lên, suýt đánh rơi cả máy ảnh.

"Không đúng, lúc tôi đưa cho cô, Đấng còn quay lưng lại mà!"

"Vậy sao, tôi chưa xem qua."

Đối phương vẻ mặt đầy kinh hãi: “Từ khi nhận bức ảnh ma, cô chưa xem qua lần nào à?”

Linh Tuyết nhìn người đàn ông trong ảnh của mình, cũng không cảm thấy có gì không ổn: "Tôi đã đọc một số tóm tắt từ những chủ phòng khác. Chúng ta có thời gian an toàn ít nhất là ba ngày, nên đừng lo lắng."

Hôm qua trước khi đi ngủ, cô đăng nhập vào diễn đàn chính thức của chương trình <Gả Quỷ>, trong đó rất nhiều người đã ghi chép lại những ghi chú sinh tồn của riêng mình, cũng có không ít người đã tổng kết những quy tắc, trong đó nổi bật nhất là "thời gian an toàn".

Quy tắc 1: Khi sống chung với bức ảnh ma, tỷ lệ sống sót trong vòng ba ngày là 100% và tỷ lệ sống sót bắt đầu giảm sau ba ngày.

Quy tắc 2: Khi nhân vật trong bức ảnh ma quay người lại, lệ quỷ đang bị giam cầm trong bức ảnh sẽ phá vỡ xiềng xích, kéo theo người yêu của mình xuống địa ngục.

Quy tắc 3: Trước mắt thì chưa có ai còn sống để tổng kết ra quy tắc này.

Nhân viên tại hiện trường hoàn toàn mất bình tĩnh: “Cô... Tôi không nói nữa, cô tự mình lo liệu đi.”

Trong lòng vừa sợ hãi vừa tò mò, ba người còn lại lần lượt đi tới, vây lại xem người chồng quỷ của Linh Tuyết.

Vầng trán cao, chiếc mũi đầy đặn.

Quỷ nam trong ảnh rất đẹp, dáng đứng nghiêng người, thần sắc nghiêm nghị, tựa như giây phút tiếp theo sẽ là tỏ tình với người mình yêu vậy.

Đại Vĩ chế nhạo: "Ừm, Linh Tuyết, có phải là vì chị ăn chồng mình không..."

Linh Tuyết suy nghĩ một chút: "Có lẽ thế."

"Bọn em cũng đã ăn chồng chị. Liệu anh ta sẽ..." Cậu ta lắc lắc cái đầu, ra dấu kéo một đường ngang ngay cổ.

Người ghi chép hiện trường liếc nhìn cậu ta và nói: "Trước khi lấy mạng bạn đời của mình, thường họ sẽ không gi/ết bạn đời của những con quỷ khác."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phien-live-tro-choi-ga-cho-quy/chuong-4-kinh-hai-nguoi-dan-ong-quay-nguoi-lai.html.]

"Tốt lắm, làm quỷ cũng chung thủy như vậy, hahaha..." Bầu không khí nặng nề, nụ cười của Đại Vĩ dần dần trở nên ngượng nghịu, cứng đờ trên mặt.

Sau khi người ghi hiện trường rời đi, ba người họ nhìn cô đầy cảm thông.

Dựa theo tốc độ hồi phục của lệ quỷ, cô gái tên Linh Tuyết này có thể là người ch.ết đầu tiên trong số bốn người, dù cho cô ấy có thể sống sót qua ngày hôm nay, chậm nhất cũng sẽ không qua được ngày mai.

Đoàn Đoàn đầu đỏ vỗ vai cô thông cảm: “Tận hưởng niềm vui trước mắt đi, em gái.”

Nói xong, cô ta không biết từ đâu tìm ra một điếu thuốc nhỏ, cho vào miệng rồi loạng choạng bỏ đi.

Đông Cường Undercut cũng thay một bộ đồ tây nhăn nheo, trước khi đi ra cũng không quên nhắc nhở cô: “Nhân tiện, cô tự tìm chút vui vẻ cho mình đi, phần thưởng ngày hôm qua cũng đủ cho cô ăn uống vài bữa rồi.”

Phần thưởng?

Những đồng tiền âm phủ đó sao?

Cô kiểm tra qua rồi, rõ ràng đó là một cái tên khác của đồng dân nhân tệ!

Trong thời đại mà con người và ma quỷ cùng chung sống, đồng tiền của cả hai thế giới âm dương cũng phổ biến cách dùng song song rồi?

Thấy cô có vẻ nghi ngờ, Đông Cường miễn cưỡng giải thích thêm: "Cô có thể coi nó như đồng tiền ảo, nhưng nó thực sự có thể đổi thành tiền thật đấy!"

Đoàn Đoàn đầu đỏ tiếp lời, cười khẩy: “Bây giờ có tiền thì đã làm sao, có nhiều chỗ anh có dám đi không?”

Sự chú ý của đối phương lập tức chuyển hướng: "Cứ nói thử xem, xem anh đây có dám đi không!"

"Quán bar?"

"Đi làm gì, đi để join đội vũ công à?"

"Đi thôi!"

Hai người hôm nay có rượu hôm nay say, không nói hai lời.

Sau khi hai người họ rời đi, Đại Vĩ cẩn thận đóng cửa lại, quay lại thì thầm với cô: “Chị đừng thân thiết với họ quá, Đông Cường hút thứ đó đó, Đoàn Đoàn cũng có vấn đề, cho nên họ mới đăng ký..."

“Còn em thì sao?” Linh Tuyết hỏi.

Đại Vĩ gãi đầu: “Em muốn kiếm tiền để chữa bệnh cho bố em, ông ấy cũng từng tham gia một chương trình linh dị tương tự, khiến cho ông ấy bây giờ nửa điên nửa tàn tật…”

Cô không giỏi an ủi người khác nên chỉ đơn giản nói một câu: “Mọi chuyện sẽ ổn thôi”.

 

Bình luận

7 bình luận

Loading...