Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

PHIÊN BẢN NỮ CHÍNH CỦA CHÍNH CHÚNG TÔI - C5

Cập nhật lúc: 2024-08-23 19:42:39
Lượt xem: 5,369

5.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Người đó chính là anh trai hàng xóm của cô ta trước khi chuyển trường.

 

Dung mạo tuấn nhã, tính cách lại kiêu ngạo, có nhiều kinh nghiệm sống do trà trộn xã hội quanh năm, người như vậy là có lực hấp dẫn nhất đối với các nữ sinh còn nhỏ tuổi bị nhốt trong sân trường.

 

Huống hồ cô ta còn bởi vì tiếp xúc với hắn quá thường xuyên mà bị cha mẹ cưỡng chế chuyển trường tạo thành tâm lý phản nghịch, khiến cho cô ta càng nhớ mãi không quên chuyện này.

 

Nhiều lần xin nghỉ cũng là lén lút đi gặp hắn, dây dưa không ngớt với côn đồ bên ngoài trường là do cố ý khiến cho hắn chú ý.

 

Kiếp trước sau khi thi tốt nghiệp trung học, Thẩm Thanh Kỳ và Bùi Dã đồng thời thổ lộ tình cảm với Tô Tĩnh Nghi, lại nhận được nụ cười nhạo trong sự kinh ngạc của cô ta:

 

"Chúng ta không phải vẫn luôn là bạn bè sao? Như vậy không tốt à? Làm bạn bè so với làm người yêu càng dễ duy trì mối quan hệ ổn định hơn mà.”

 

Không lâu sau, cô ta tuyên bố tình yêu của mình với anh trai hàng xóm kia.

 

Tôi nhớ Thẩm Thanh Kỳ nhìn thấy hai người chụp ảnh chung thì ngồi lặng im thật lâu, mắt thường cũng có thể thấy được biểu cảm trên mặt hắn chuyển từ khiếp sợ sang chua xót.

 

Hai gương mặt có dung mạo tương tự nhau không cần dùng nhiều lời cũng đủ để giải thích tất cả.

 

Mà Bùi Dã cũng nhận ra được mình là thế thân chuyên nói chuyện an ủi tâm hồn là bởi vì một lần ở quán thịt nướng ngẫu nhiên ra tay tương trợ, đối phương rất cảm kích cao giọng nói cám ơn:

 

“Người anh em, tính cách của cậu thật con mẹ nó giống Lẫm ca của chúng tôi.”

 

Dứt lời, Lẫm ca trong miệng bọn họ liền sải bước thong thả xuất hiện, tay phải ôm Tô Tĩnh Nghi tươi cười sáng lạn.

 

Mọi người gọi cô ta là: "Chị dâu.”

 

Nụ cười của Bùi Dã cứng lại bên môi.

 

Sau đó chúng tôi không gặp lại Tô Tĩnh Nghi nữa, chỉ nghe nói cô ta trộm hộ khẩu chạy đến một thành phố khác đăng ký kết hôn với đối phương.

 

Lần thứ hai nghe được tin tức của cô ta đã là tám năm sau.

 

Khi đó tôi và Thẩm Thanh Kỳ đã ở bên nhau, dưới sự ủng hộ của vô số tài nguyên, mạng lưới giao thiệp và nền tảng gia thế, lúc này hắn đã lập nghiệp thành công, có được tài sản hàng tỷ, còn tôi cũng đã đạt được chức danh cao cấp và trở thành giảng viên trẻ tuổi nhất xuất thân từ trường đại học danh giá.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phien-ban-nu-chinh-cua-chinh-chung-toi/c5.html.]

Một màn cầu hôn được chuẩn bị tỉ mỉ lại bị Tô Tĩnh Nghi đột nhiên xuất hiện cắt đứt, tôi vuốt ve chiếc nhẫn còn chưa kịp đeo vào ngón tay, lẳng lặng nhìn Thẩm Thanh Kỳ đưa cô ta, người đang té xỉu đi bệnh viện, hắn nói đầy quang minh lỗi lạc:

 

“Dù sao cũng là bạn học, cũng không thể coi như không nhìn thấy.”

 

Đáng tiếc khi đó tôi không nhận thức được lực sát thương của ánh trăng sáng, đánh giá thấp chấp niệm của đàn ông đối với người cầu mà không có được thời niên thiếu.

 

Khi thấy Tô Tĩnh Nghi bị chồng bạo lực gia đình, dẫn đến sinh non, cơ thể yếu ớt vô cùng, sự thương tiếc và ham muốn bảo vệ trong mắt hắn gần như không giấu được, vì thế sau bao lần lỡ hẹn, thất hứa, hắn lại dùng ánh mắt rời rạc và tâm trí trên mây đối mặt với tôi.

 

Trong một cuộc hẹn khác, chuông điện thoại di động của hắn đột nhiên vang lên, tôi nhấn nút cúp máy, bình tĩnh nói với hắn:

 

“Cơm nước xong rồi hãy đi, coi như đặt dấu chấm hết cho đoạn tình cảm này của chúng ta.”

 

Hắn dừng lại tại chỗ, có chút kinh hoảng kêu tên tôi một tiếng:

 

“Tống Khoai Môn.”

 

Tôi không để ý đến hắn, chậm rãi uống nốt ngụm canh cuối cùng, sau đó tháo nhẫn ra đặt trước mặt hắn:

 

“Thẩm Thanh Kỳ, lần sau gặp lại, sẽ không chào hỏi nữa.”

 

Nhưng đêm đó hắn không đi, tôi cũng không biết tại sao.

 

Ngày hôm sau tin tức Bùi Dã đêm khuya mang theo một cô gái ra vào khách sạn vọt tới vị trí top 1 Hot search, Khương Lộ trong nháy mắt bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

 

Điều bất ngờ là không ai có thể liên lạc với cô ấy.

 

Mãi đến ba ngày sau cô ấy mới ngồi xe tới tìm tôi, đằng sau xe là Bùi Dã đang lái xe máy đuổi theo.

 

Khương Lộ mệt mỏi xoa xoa thái dương, vành mắt đỏ lên.

 

“Nhiều lần như vậy, rốt cục vẫn bị chụp được. Đã đưa cho hắn đơn ly hôn thành toàn cho bọn họ rồi. Vì sao lại không đồng ý chứ?”

 

Tôi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, mắt nhìn điện thoại di động đang rung lên không ngừng, màn hình hiển thị cuộc gọi đến từ Thẩm Thanh Kỳ, đúng lúc xe sắp tới lối ra đường hầm, đột nhiên có ánh sáng chói mắt xuất hiện khiến tôi theo bản năng nhắm mắt tựa vào ghế sau xe.

 

Mở mắt ra lần nữa, đã trở lại tám năm trước.

 

 

Loading...