Phản xuyên vào showbiz, ta cầm nhầm kịch bản ''hay ra vẻ'' - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:38:34
Lượt xem: 147
Ngoài sân của hộ nông dân, A Tiếu đi về phía trước ngắm nghía thì có thể thấy những người khác đang rơi mồ hôi trong ruộng bắp, vòng về phía sau lại thấy núi xanh và biển hoa.
A Tiếu đứng tại chỗ nghĩ ngơi vài phút, cô bỏ kẹo vào túi, một tay cầm chiếc mũ rộng vành, không chút do dự đi lên núi, dịu dàng nói: "Nhìn dáng vẻ của mọi người hẳn là cảm nắng! Em lên núi hái vài bó hoa làm trà hoa cho mọi người!"
"Dm! Tao còn tưởng lương tâm của Tang Tiếu bất an, định ra đó làm phụ? Đầu óc tao bị cửa kẹp rồi =))))))))"
"Tôi còn định nói lúc Tang Tiếu đòi kẹo hơi dễ thương, cuối cùng những người khác làm việc, cô lên núi hái bông? Cô rảnh lắm à??"
"Không phải cô bảo là sợ nóng sợ cháy nắng sao? Cô bẻ bắp thì sợ cháy nắng? Hái hoa thì không? Ra vẻ yếu đuối, năn nỉ cô rời chương trình đi!!!"
"Tụi bây đủ chưa? Thu Thu làm xong nhiệm vụ của mình ok? Đã giúp Tống Dập và Diệp Doãn Đồng rồi ok? Mắc gì phải đi giúp nữa?"
"Fans Tang Tiếu thành thật chút đi! Tang Tiếu có thể bẻ xong bắp đều mẹ nó là chuyện cười đấy, cũng mỗi tụi bây tin nội tình đen tối của Tang Tiếu và đội ngũ chương trình."
Chỉ số ra vẻ: 14/9999.
Ơ!
A Tiếu hơi nhếch môi, hệt như lười biếng không đi bẻ bắp, đổi thành cách nói khác là có ngay Chỉ số ra vẻ!
A Tiếu vừa nghĩ xong, bản thân cô và dân mạng đều đồng thời nhìn thấy có thứ gì đó phấp phới rơi từ trên trời xuống.
Tán cây um tùm và cao lớn bỗng run lên, một người đàn ông ăn mặc kín kẽ bị treo trên cây, anh ta tránh được một màn đụng chạm thân mật với đất mẹ, cành cây khô bị ép nên khẽ cong lại, một lát sau thì bật ra.
"Bịch", một vật màu đen rơi từ trong tay anh ta xuống mặt đất, trượt theo cái dốc, nhanh như chớp lăn tới bên chân A Tiếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/phan-xuyen-vao-showbiz-ta-cam-nham-kich-ban-hay-ra-ve/chuong-16.html.]
A Tiếu nhìn điện thoại dưới chân rồi lại ngẩng đầu, người trên cây đã tháo kính bảo hộ, lộ ra gương mặt cực kỳ trắng và sắc nét, khoảng chừng hai mươi.
Cánh của dù lượn trên người anh ta đã bị gãy một đoạn, cả người treo lơ lửng trên cây, lên không được mà xuống cũng không xong, chỉ có thể bị treo giữa không trung, trước mắt, dù ai nhìn cũng biết anh ta đang trong một tình huống lúng túng, song dường như anh chẳng quan tâm, thậm chí còn thích thú thưởng thức phong cảnh xung quanh.
Đợi nhìn thấy A Tiếu đang đứng ở lưng chừng núi và flycam đang quay hình thì anh ta mới khẽ nhướng mày, không để ý camera lắm, nhếch môi biếng nhác, cao giọng kêu A Tiếu: "Này! Có thể nhặt bộ đàm dưới đất rồi ném lên giúp tôi không?"
Một giây, không có động tĩnh gì.
Năm giây, không có động tĩnh gì.
Mười lăm giây, vẫn chẳng có động tĩnh gì.
Trong mắt những người khác thì A Tiếu đã u mê rồi, cô nhìn người trên cây tới mức ngu người, thực tế là A Tiếu chỉ đang nghi ngờ anh ta làm gì mà không trực tiếp nhảy xuống lấy bộ đàm.
Không dám nhảy à?
Ồ, ánh mắt A Tiếu hơi sáng lên, lần đầu tiên trong đời cô gặp được người nhát gan hơn cả mình! Trong thoáng chốc, A Tiếu thầm cảm thấy có chút kiêu ngạo không thể nói nên lời.
Thanh niên bị bơ nửa ngày, trên mặt cũng chẳng thấy tức giận, trái lại nhíu mày, vô cùng tự tin nói: "Sao đấy? Phát hiện tôi đẹp trai à? Khụ, tôi và cô thương lượng chút nhé, cô ném bộ đàm lên rồi nhìn tôi tiếp ha? Nhìn bao lâu cũng được."
"Ném lên?" A Tiếu cong người nhặt bộ đàm, cô đi tới dưới tán cây rồi ngửa đầu nhìn người bị treo trên cây cách mặt đất khoảng 2 mét: "Sau đó thì sao?"
Thiếu niên cũng không sợ ngã xuống, anh ta nhích tới nhích lui để cởi bộ đồ bảo hộ, chịu thôi, bị trói gô trên cây thế này hoàn toàn hạn chế sự phát huy của anh, chỉ dựa vào bản thân thì chả tài nào nhảy xuống hoặc leo lên được, nghe A Tiếu nói thì giọng điệu anh ta rất thản nhiên: "Sau đó? Để cô cứu tôi xuống, lúc về sẽ dạy dỗ một thằng..."
Nói được một nửa, đối diện với đôi mắt to tròn và long lanh của A Tiếu thì thiếu niên bèn nuốt chữ "ngu" vào, anh ta chìa tay ra: "Cô cứ ném mạnh lên, tôi chụp được."
Bình luận
46 bình luận
-
-
Cười từ đầu truyện đến cuối truyện nhưng tới 2 chap cuối lại vừa khóc vừa cười, cảm ơn admin đã dịch
-
cảm ơn bạn ạ
-
-
Cảm ơn shop đã dịch yêu shop
-
cảm ơn bạn. mình cũng rất biết ơn bạn
-
-
Admin ơi, chương 284 vs chương 283 k khớp nè
-
cảm ơn cậu nhiều. Mình đã sửa ạ
-
-
Admin ơi, câu " Muốn quả đào" nghĩa là gì thế? Thắc mắc quá mà tra ko ra
-
ở chương nào ạ
-
Quên mất r 😅
-
Tìm được r, 415 á ad
-
-
Admin cute ơi, chương 222 tên của Tần Yên bị sai thành Tần Nghiên nè, vs cả có chút mất logic ở đoạn cuối á, đạo diễn gọi Tang Tiếu là Tang Tiếu, mình nghĩ bạn có thể để phiên âm tiếng Trung ở đoạn này để phân biệt cách gọi hoặc là đổi cách gọi á
-
để mình xem lại xem như thế nào ạ
-
-
Admin đáng yêu ơi, chương 164 bị mất chữ nha, đoạn cuối chương khúc đạo diễn đang bác bỏ cư dân mạng nói Tang Tiếu thông đồng với đạo diễn ấy
-
vâng. mình sẽ kiểm tra lại
-
Mình thấy từ chương 164 trở đi có khá nhiều lỗi đó ạ, lỗi nhỏ bị thiếu tên vs bị lặp từ nhưng bị lỗi khá nhiều chỗ ạ
-
vâng ạ, có lẽ do beta không kỹ ạ. team cũng hơi đuối, chắc sẽ làm chậm lại để đảm bảo chất lượng hơn ạ
-
Team có thiếu người k ạ, mình cũng rất thích đọc nên là dịch thì k tốt lắm nhưng soát lỗi thì mk làm đc nè
-
-
truyện vừa đáng yêu vừa hài cười đau bụng luôn nha
-
ủa trước khi xuyên không thì nữ chính là ai vậy, lúc thì giới thiệu là tiểu sư muội trong tông môn, lúc thì giới thiệu là cô gái chơi game mobile nên chết là sao, rối quá đi
-
Nu9 là nhân vật trong game ý bạn
-
nữ chính là tiểu sư muội trong game nha bạn
-
-
Có 2 chương lặp(284) và hình như thiếu chương chỗ đó luôn hay sao á
-
cảm ơn bà ạ, nhưng nó không bị thiếu chương đâu ạ. tôi xóa rồi
-
Oa! Cảm động quá o(╥﹏╥)o
Tiểu Hàm 20 giờ trước · Trả lời