Ông ăn chả bà ăn nem - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-07-07 12:21:16
Lượt xem: 282

“Anh cũng biết là chúng ta còn chưa ly hôn sao?” Tôi nhìn anh ta mỉa mai.

Khóe môi anh ta giật giật, nói không nên lời, tức giận đ.ấ.m một cái vào bức tường phía sau. Sau nửa ngày, anh ta mới chán nản nói:

“Anh xin lỗi Mạn Mạn, nếu như ly hôn khiến em cảm thấy dễ chịu hơn, vậy thì anh đồng ý.”

Anh ta ngước ánh mắt mong đợi lên nhìn tôi:

“Anh chỉ cầu xin em, có thể đừng cùng loại người này ở cùng một chỗ được không? Cậu ta chưa chắc đối với em là thật lòng, cái cậu ta coi trọng là vị trí cùng với tài nguyên của em mang lại, muốn dựa vào em để đi lên mà thôi.”

Tôi không nhịn được bật cười, cười đến có chút không thở được:

“Hứa Du, thì ra anh cũng không phải là không biết.”

29.

Lại qua hai ngày, khi tôi vừa mới kết thúc một cuộc họp. Lễ tân đến tìm tôi nói dưới sảnh có một cô gái đến tìm tôi.

Là Lưu Anh Tử.

Tôi mời cô ta một ly cà phê. Cô ta nói thẳng:

“Chị Mạn, Hứa Du đã cắt đứt hết mọi liên hệ với tôi, anh ấy muốn tôi cút xéo nhanh một chút.”

Tôi giơ tay lên khảy khảy lông mày:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ong-an-cha-ba-an-nem/chuong-19.html.]

“Ồ, vậy sao?”

Cô ta oán độc lên tiếng:

“Chị nhất định là đang rất đắc ý có đúng không? Nhưng đáng tiếc, dù tôi có rời đi thì thế nào, hai người cũng sẽ không thể trở lại. Hứa Du đã có thể phản bội chị một lần thì sẽ có lần thứ hai thôi.”

Tôi hờ hững cầm lấy ly cà phê nâng lên, không khách khí mà hất thẳng vào mặt cô ta.

“Lưu Anh Tử, cô chẳng qua cũng chỉ là một món đồ chơi rách bị người ta vứt bỏ mà thôi.”

Nước cà phê làm cho gương mặt được trang điểm tỉ mỉ, tinh xảo của cô ta trở nên bê bết. Sắc mặt cô ta trở nên tái nhợt, nhưng không có khóc, ngược lại vô cùng kiên trì mà giành lấy lợi ích cho bản thân:

“Muốn tôi đi, có thể, nhưng tôi muốn một khoản tiền. Một trăm vạn, đối với các người cũng không quá đáng đi?”

Tôi nhìn cô ta bằng ánh mắt tò mò:

“Dựa vào đâu chứ?”

Khóe miệng cô ta nâng lên nụ cười tự tin:

“Nếu không đưa tiền cho tôi, tôi sẽ đem chuyện của tôi cùng Hứa Du đăng lên mạng để mọi người đều biết. Đến lúc đó giá cổ phiếu của công ty chắc sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ đi, cũng sẽ gây ra nhiều rắc rối với công việc của cô nhỉ.”

Tôi nâng một ly cà phê khác lên nhấp một ngụm nhỏ, vị đắng lan tỏa khắp khoang miệng. Nhìn dáng vẻ đã tính trước mọi thứ của Lưu Anh Tử, cô ta đúng là còn rất trẻ, vậy nên mới không biết trời cao đất dày là gì.

Tôi cười cười nhìn cô ta nói:

“Cô đoán xem tôi và Hứa Du có thể tìm được địa chỉ quê quán nhà cô hay không nhỉ, có tra ra được tên của người ba đã bỏ rơi cô cùng với người mẹ đang bị bệnh của cô không ha? À đúng rồi, cô còn có hai người em trai, cô đoán xem chúng tôi có tìm được trường học và lớp mà cô đang theo học hay không, còn có người bạn trai hiện tại của cô nữa? Vậy cô đoán xem, đến cuối cùng là ai sẽ chịu nhiều tổn thất hơn đây?”

Bình luận

1 bình luận

Loading...