Oán Sát - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-05 03:09:48
Lượt xem: 6,275

Ngày đó hắn trông như phát điên, sau này ta mới biết vì hắn đã hút quá nhiều ngũ thạch tán.

Hắn vừa phát tiết lên người ta, vừa chửi rủa những lời khó nghe:

"Con đ* giả dối, còn nói không muốn, không muốn sao lại ướt át như thế này."

Phải, đều là máu, sao không ướt được chứ.

Hắn bắt ta làm đủ loại tư thế để hành hạ, tứ chi của ta bị hắn bẻ gãy, vặn vẹo đến mức quái dị.

Ta cầu xin một cách hèn mọn: "Công tử, xin ngài tha cho ta, ta thề sẽ không nói với ai... nhà ta còn có một bà nội già yếu..."

Cha mẹ ta đều đã qua đời, bà nội chỉ còn lại một mình ta là người thân.

Bà vẫn đang đợi ta bán hết đậu phụ về nhà.

Lời chưa nói xong, ta đã bị Triệu Tông Bảo bóp cổ.

Hắn cười dâm đãng, hông dưới vẫn không ngừng chuyển động.

"Tiểu tiện nhân mùi vị không tồi, đáng tiếc là quá nhiều lời."

Vừa nói, tay hắn vừa dùng lực.

Cơ thể không ngừng co giật, ta nghe thấy tiếng xương mình bị lệch vị.

Ta c.h.ế.t rồi, hắn vẫn chưa dừng lại.

Động tác của hắn cứ lặp đi lặp lại trên thể xác của ta.

Trước khi chết, ta dường như nghe thấy giọng nói hiền từ của bà:

"Anh Anh, nhanh rửa tay rồi vào ăn tào phớ."

Mỗi ngày sau khi bán hết đậu phụ về nhà, bà đều chuẩn bị cho ta một bát tào phớ thơm phức, rắc chút muối, thêm vài giọt mỡ lợn mà bà không nỡ ăn.

Bà nội chắc vẫn chưa biết ta đã bị người ta g.i.ế.c rồi nhỉ.

Bà lão ngốc ấy chắc vẫn đang đợi ta về nhà.

Ngày mười bốn tháng bảy, quỷ môn mở ra.

Ta bị ném vào bãi tha ma, ác quỷ đã uống m.á.u ăn thịt của ta.

Cũng vì bị quỷ khí nồng nặc xâm chiếm, oán khí cộng thêm quỷ khí, cơ thể đã bị cắn xé rách nát của ta lại một lần nữa đứng dậy.

Ta sống lại, nhưng không phải là một người sống.

Ta đã biến thành oán sát.

Ta nghiền xương những kẻ c.h.ế.t ở bãi tha ma thành bột, bôi lên mặt, một dung mạo mới còn diễm lệ hơn ngày trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/oan-sat/chuong-5.html.]

Trên đường về nghe nói Triệu Tông Bảo ngày mai sẽ lấy vợ, tiểu thư Phương gia biết được hành vi độc ác của hắn, sống c.h.ế.t không chịu gả, muốn treo cổ tự vẫn.

Con gái của một gia đình danh giá ở kinh thành có ai nguyện ý gả cho loại người như vậy, Phương đại nhân chỉ là một quan lục phẩm xuất thân hàn môn, làm sao đấu lại được với hầu phủ.

Ta chủ động tìm đến cửa, đề nghị thay cô ấy gả.

Phương phu nhân không hiểu liền hỏi ta có ý đồ gì.

Ta cúi đầu che mặt, thẹn thùng đáp, chỉ mong được ở bên người.

Giết ngay thì quá nhàm chán, ta thích nhìn cảnh mèo vờn chuột. 

Bắt được rồi không ăn ngay, mà phải chơi chán mới ăn.

 

6.

Sinh thần của Triệu Tông Bảo sắp đến.

Ta tự tay may giày may tất để tặng cha mẹ chồng và phu quân.

Triệu Tông Bảo tái xanh mặt mày nhìn ta.

Bởi vì hôm qua tiểu đạo sĩ trước khi bỏ chạy đã cảnh cáo hắn:

"Ngươi cứ đợi đấy, oán sát sắp sửa tặng giày, tất và mũ cho các ngươi. Sau khi các ngươi mang vào, cô ta sẽ dễ dàng lột da ngươi hơn."

"Không tin thì cứ chờ xem, thứ cô ta đưa là lụa sa tanh, chỉ người c.h.ế.t mới mặc, ngụ ý đoạn tử tuyệt tôn. Hơn nữa, giày của người c.h.ế.t đế thường cao hơn giày bình thường, cơ thể người c.h.ế.t cứng đờ, giày bình thường không thể nhét vừa được."

Trước đây, mỗi dịp sinh thần ta cũng thường may áo quần, giày tất cho ba người họ, nên Triệu Tông Bảo nghĩa rằng tiểu đạo sĩ chỉ là hù dọa hắn.

Ta chậm rãi ngẩng đầu lên, nở một nụ cười giả tạo nhìn hắn, "Phu quân, sao chàng không mang vào?"

Triệu Tông Bảo sờ sờ giày tất, âm trầm hỏi ta:

"Giày tất này làm bằng chất liệu gì?"

"Là lụa đen Giang Nam lần trước Vương gia gửi tới đấy, hầu phủ vẫn luôn dùng loại này để làm giày, có vấn đề gì sao phu quân?"

Hắn vốn chỉ nửa tin nửa ngờ, vừa nhìn thấy đế giày, cao hơn mấy đôi giày khác vài phần, mặt hắn liền biến sắc.

"Tại sao đế giày lại khác những đôi khác?"

Ta cười tươi đáp, "Phu quân, giày của chàng vẫn luôn như vậy mà, gọi quản gia tới hỏi sẽ rõ."

Triệu Tông Bảo từ khi còn thiến niên đã khai giới, trong phủ hễ nha hoàn nào có chút nhan sắc đều không thoát khỏi tay hắn.

Bình thường hắn vì muốn duy trì phong độ mà thích ăn thịt kim tiền, uống canh ba ba.

Phát dục quá nhanh, ngược lại chiều cao thua kém bạn đồng lứa một chút.

 

Bình luận

16 bình luận

Loading...