Oan Nghiệt Nhân Duyên - Phần IV - Chương 45. Nghe lén (2)

Cập nhật lúc: 2024-07-04 23:22:29
Lượt xem: 102

Buổi tối, Thẩm Gia quỳ gối trên giường, trong tay nắm thành quyền, giúp Tạ lão phu nhân đ.ấ.m vai, lại làm như vô tình hỏi: “Ngoại tổ mẫu, tiểu Bồng Lai Uyển Nhu nương tử là ai a?”

“Hả?”

Tạ lão phu nhân đang nhắm mắt ngủ gà ngủ gật, lập tức xốc mí mắt lên, đuôi mắt tinh quang quét tới: “Lại nghe lén ta cùng cữu cữu con nói chuyện?”

Thẩm Gia cười hắc hắc, ra dấu tay: “Chỉ nghe được một chút như vậy.”

Tạ lão phu nhân còn có thể không biết nàng? Liếc một cái, nói: “Một kỹ nữ trên sông Tần Hoài, không phải nhân vật gì lớn, con là một cô nương đứng đắn, ít hỏi thăm những thứ này đi.”

“À” Thẩm Gia sờ sờ mũi, lại tò mò hỏi, “Cữu cứu thích nàng ấy ạ?”

“Vẫn còn muốn hỏi?”

“Được rồi, con không hỏi nữa.”

Thẩm Gia chần chừ đ.ấ.m vai, im lặng không bao lâu, lại nhịn không được hỏi: “Ngoại tổ mẫu, cữu cữu đã định hôn sự chưa?”

Trong ấn tượng của Thẩm Gia, hình như là chưa, Tạ Dực năm hai mươi sáu tuổi đến kinh thành đón nàng, vẫn một thân một mình, người cầu hôn hắn ngược lại rất nhiều, cơ hồ muốn đạp phá ngưỡng cửa Tạ trạch, chẳng qua bởi vì hắn quanh năm lưu luyến ở ngõ Yên Hoa Liễu, mặc sức vui đùa, thanh danh rất kém, dần dần các bà mai mối cũng quăng tâm tư chỉ hôn cho hắn ra sau đầu, chỉ có Tạ lão phu nhân còn chưa từ bỏ ý định, luôn thay đổi phương pháp nhét thị thiếp thông phòng cho hắn, mỗi lần đều bị Tạ Dực tránh đi, lúc thật sự tránh không khỏi, sẽ dứt khoát không về nhà, ngủ ở bên ngoài mười ngày nửa tháng, để cho lão thái thái tự xuống nước, tựa như lần này cũng vậy.

Tạ lão phu nhân xoay người đối mặt nàng: “Ta còn nói con hôm nay như thế nào lại hiếu thuận vậy, thì ra là muốn dò xét hôn sự của cữu cữu, đ.ấ.m vai cho ta chỉ là cái cớ phải không?”

Thẩm Gia sửng sốt, dựa trên vai ngoại tổ mẫu, mềm giọng nói: “Nào có. Con là thật tâm muốn hiếu thuận người, tay của con đều đ.ấ.m mỏi nhừ rồi…”

Nàng vừa làm nũng, Tạ lão phu nhân liền không có cách nào mắng nàng, cưng chiều nhéo nhéo mũi nàng.

Đêm đã khuya, tổ tôn hai người nằm xuống ngủ, trong chăn gấm đã sớm được nha hoàn nhét bình nước nóng vào, cho nên không hề lạnh, Thẩm Gia ôm Tạ lão phu nhân, ngửi mùi trầm thủy trên người bà, cảm thấy hết sức an tâm.

“Ngoại tổ mẫu.”

“Hả?” Tạ lão phu nhân nhắm hai mắt, lên tiếng.

Thẩm Gia dán sát bên tai lão nhân gia, nhỏ giọng nói: “Nếu cữu cữu thật sự rất thích người kia, cũng không sao mà. Con nghe nói trong thanh lâu cũng có nhã kỹ bán nghệ không bán thân, có lẽ Uyển Nhu nương tử kia chính là như vậy.”

Thẩm Gia thật sự không muốn nhìn cữu cữu cô đơn mãi, nếu như có thể có người ở bên cạnh hắn, không phải rất tốt sao?

Tạ lão phu nhân mở mắt, nói: “Con cho rằng ta là ghét bỏ thân phận người ta, mới không cho nàng vào cửa?”

“Không phải sao?” Thẩm Gia mờ mịt khó hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/oan-nghiet-nhan-duyen/phan-iv-chuong-45-nghe-len-2.html.]

Tạ lão phu nhân thở dài một tiếng: “Nếu hắn thật sự thích, cho dù là một kỹ nữ, mang vào trong phủ thì sao? Mẫu thân ngươi năm đó hai mươi tám mới xuất giá, trong thành Nam Kinh nghị luận nhà chúng ta còn ít sao? Ta cũng không phải là sợ người ta nói, chỉ là tâm tư cữu cữu ngươi không ở đây, cho dù vì hắn nạp người vào phủ, hắn cũng chỉ coi người ta là một bình hoa, là vật trang trí, thanh xuân ngắn ngủi, cần gì phải lãng phí tuổi xuân của người ta?”

Thẩm Gia cau mày, lại nghe không hiểu.

Không phải nói cữu cữu luôn thích đi sông Tần Hoài gặp vị Uyển Nhu nương tử này sao? Vậy hẳn là rất thích mới đúng, tại sao nếu nạp vào trong phủ, ngược lại đem người trở thành vật trang trí đây? Chẳng lẽ nói cữu cữu thích không phải người ta, mà là bầu không khí thanh lâu phiêu kỹ?

Tạ lão phu nhân hối hận nói: “Không phải bảo không hỏi nữa à? Sao lại hỏi rồi, Châu nhi, ngày mai con về viện của mình ở đi.”

Thẩm Gia ngồi dậy, vô tội nhìn bà, “Sao người còn đuổi con đi?”

Tạ lão phu nhân sợ nàng lạnh, vội kéo nàng nằm xuống, thay nàng đắp chăn, nói: “Không phải đuổi con đi, mà hiện giờ con đã thành thân, cả ngày ở lại chỗ ta, ngủ với một bà già như ta là có ý gì? Phu quân của con từ xa tới, là khách, để cho hắn một mình trông coi lãnh phù cũng không tốt, con về ngủ với hắn đi.”

Bên tai Thẩm Gia đỏ bừng, lắp bắp nói: “Ai... ai muốn ngủ với hắn?”

Tạ lão phu nhân cảm thấy thú vị, trêu chọc nàng: “Đều là người thành thân rồi, còn xấu hổ?”

Thẩm Gia kéo chăn lên che đầu, ngáy to giả vờ ngủ.

=========================

Tác giả có điều muốn nói.

Sau đây là một số giải thích cho chương trước:

1. Thẩm Gia bảo Trần Thích gọi nhũ danh của nàng, ta cho rằng là vì người ta đã trực tiếp hỏi nàng như vậy, nàng rất khó cự tuyệt, cũng không thể nói: “Ta không thích, ngươi đừng gọi ta như thế”, bởi vì trước mắt hình tượng Trần Thích ở trong lòng nàng vẫn là rất tốt.

Giống như lúc trước Hoài Vân hỏi nàng có thể gọi nàng là Châu Châu hay không, nàng cũng đồng ý, có độc giả hỏi nữ chính chẳng lẽ trì độn như vậy? Ta muốn nói đúng vậy, nàng chính là trì độn như vậy, thiết lập của nàng chính là mỹ nhân ngu ngốc.

Vì sao không cho Hoài Ngọc gọi? Bởi vì Hoài Ngọc ở chỗ nàng là đặc biệt, hắn gọi nhũ danh của nàng, sẽ làm nàng cảm thấy xấu hổ, nàng lớn tiếng không cho Hoài Ngọc kêu, bởi vì nàng ở trước mặt Hoài Ngọc, không hề sợ hãi, muốn nói cái gì thì nói cái đó, đối với Trần Thích sẽ khách khí một chút.

2. Hoài Ngọc bản thân cũng có vấn đề, cái loại bệnh chung của đại nam hài thời kỳ trưởng thành này, ngạo kiều, mạnh miệng, hung dữ, sĩ diện, rõ ràng thích người ta, nhưng không nói, chờ người ta mở miệng trước, nếu như hắn không bỏ tật xấu này, sẽ vĩnh viễn không theo đuổi được lão bà.

3. Có người cho rằng tiến triển chậm, ta chỉ có thể nói, xem văn cần kiên nhẫn, ta đương nhiên cũng có thể lười biếng, trực tiếp một bước để cho hai người bọn họ tình sâu ý đậm, tiết kiệm được bao nhiêu chuyện? Nhưng tình cảm như vậy trôi nổi, là kiểu thức ăn nhanh, ta lại hy vọng tình yêu của bọn họ là từng bước từng bước, nước chảy thành sông, như vậy khi đối mặt với mưa gió, mới có thể kiên định không buông tay nhau ra, bởi vì bọn họ có nền tảng tình cảm sâu đậm.

==============

Đôi lời từ Editor Hân Nghiên:

Bởi vì dạo này mình khá bận công việc nên từ giờ mình sẽ up chương mới 2 chương/tuần. Mọi người có thể chờ đến lúc nào nhiều nhiều rồi vào đọc hoặc là chờ full cũng được ạ.

Bình luận

15 bình luận

  • Hỏng ấy t chờ full truyện rồi đọc lại cho sướng cũng được=)))

    Yumy 4 tuần trước · Trả lời

    • nó có hơn 13x chương cả ngoại truyện nên lâu lâu vào đọc sau bà ạ =)))

      Hân Nghiên 4 tuần trước · Trả lời

  • hóng chương mới quá, cảm ơn người đẹp vì đã dịch truyện nhé

    maianh 1 tháng trước · Trả lời

    • Chưa có chương mới hả mom. Tui chờ qua giờ rồi 😭😭😭

      Biow 1 tháng trước · Trả lời

      • sorry, tui bận á :(((( chứ rảnh là tui dịch 1 lèo 2 chương à

        Hân Nghiên 1 tháng trước · Trả lời

      • Tui hóng mòn mỏi luôn mom ơi. Tự nhiên chưa end mà lọt hố chi mà ngày nào cũng chờ như chờ má đi chợ về dị ó 😭

        Biow 1 tháng trước · Trả lời

    • Tui bị lọt hố mà k để ý truyện chưa hoàn 😭 đau lòng quá. Đang hay thì đã hết rồi

      Dtt5591 1 tháng trước · Trả lời

      • Bộ này bn chương vậy người ơi. Bộ nào bạn dịch cũg gu tui hết áh.

        Thaong 1 tháng trước · Trả lời

        • bộ này 129 chương cả phiên ngoại cơ nàng :))))) tui có mấy bộ truyện vả mặt ngắn ngắn bà đọc tạm trong khi chờ nha ^^

          Hân Nghiên 1 tháng trước · Trả lời

      • Mình cười đã quá, cảm ơn team dịch

        YenHoa 1 tháng trước · Trả lời

        • cho tui xin 1 share đến nhiều độc giả hơn nha bà ^^ một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ mà =))))))))

          Hân Nghiên 1 tháng trước · Trả lời

      • mỗi ngày ra mấy chương vậy người đẹp ơi ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

        maianh 1 tháng trước · Trả lời

        • có thể là 1, hoặc hơn nha bồ :))))) tại 1 chương nó dài mấy nghìn chữ lận ấy

          Hân Nghiên 1 tháng trước · Trả lời

      • Ahh huhu nào có tiếp dị người đẹp Hay quák 😭💜

        Nomi🐏 2 tháng trước · Trả lời

      Loading...