Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nữ y thân cận của Hoàng Đế ngạo kiều - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-07-10 12:36:52
Lượt xem: 40

16.

 

Sau khi trở về cung, Lý tổng quản lần lượt bày ra từng món ăn đã nấu sẵn, thái giám thử độc, không phát hiện vấn đề gì, ta nhìn đống đồ ăn trên bàn, sai Lương Cảnh Trạm bảo người hầu đem xuống.

 

Lương Cảnh Trạm lo lắng hỏi ta: “Bữa tối hôm nay không hợp khẩu vị của ngươi à?”

 

Ta lắc đầu, chỉ vào những món ăn trên bàn, chỉ ra thuộc tính và điểm không tương thích của chúng.

 

yyalyw

Nếu ăn lâu ngày, toàn bộ nội tạng sẽ bị tổn thương.

 

Đại La Kim Tiên cũng không cứu nổi.

 

Nghe xong lời này, Lương Cảnh Trạm không khỏi kinh hãi, lộ ra vẻ mặt nhẹ nhõm: "Hoàng huynh cuối cùng ra tay rồi."

 

Cái nhìn xảo quyệt trong mắt hắn cho ta biết hắn đã hiểu được nên làm gì.

 

Ngày tháng trôi qua, Lương Cảnh Trạm đột nhiên nôn ra máu, ngất xỉu trên triều, trong triều đình dư luận xôn xao, các thái y nổi tiếng trong kinh được mời đến, nhưng họ đều nói rằng thời gian không còn nhiều.

 

Bắc Tốc nghe vậy liền dấy quân tấn công biên giới nước ta.

 

Một nước một ngày không thể thiếu vua, bây giờ trong ngoài đều loạn, Lương Thành Lễ lợi dụng lúc hỗn loạn, lấy cớ ở Bắc Tốc năm năm, hoàng đế lâm trọng bệnh, liền lấy lý do cơ hội để kiểm soát triều đình, tự mình xuất binh nghênh chiến.

 

Nhưng Lương Thành Lễ quả thực là một kẻ đần, chỉ trong mười ngày dẫn quân viễn chinh, đã mất đi mười thành trì, người Bắc Tốc đang tiến gần đến kinh thành.

 

"Gia Lăng Quan là nguy hiểm nhất, có thể tiến công, rút lui và phòng thủ, người Bắc Tốc tạm thời bị cản bước, nhưng nếu bệ hạ còn không tỉnh lại, Vũ Châu sắp không giữ được rồi."

 

“Đống đại thần chó má này, nếu không phải do các người cứ lề mề chậm chạp không giao quân xuất chiến, tình hình cũng không đến nỗi tệ như này, rõ ràng vẫn còn hơn 300 vạn đại quân, trẫm lại dùng không được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-y-than-can-cua-hoang-de-ngao-kieu/chuong-16.html.]

 

"Các người còn không giao ra binh lực, trẫm gi/ết hết cả nhà các người."

 

Trong đại điện, các đại thần và Lương Thành Lễ tranh cãi nảy lửa.

 

Ta theo sau Lương Cảnh Trạm đang mặc long bào mạ vàng, sau nửa tháng huấn luyện, hắn càng trở nên tuấn tú và oai phong hơn.

 

“Ta mới hôn mê mấy ngày, mà huynh trưởng lại muốn cướp ngôi?”

 

Lương Cảnh Trạm đi ngược hướng ánh sáng, giơ tay rút thanh trường kiếm dài bảy tấc từ thắt lưng ra, mũi kiếm cào xuống đất, phóng ra những tia lửa điện khiến kẻ ác không nói nên lời.

 

Lương Thành Lễ hoảng sợ ngã khỏi long ỷ, lẩm bẩm cái gì không thể không thể.

 

"Ngươi không phải trúng độc sao? Loại độc này không ai có thể chữa khỏi!"

 

"Bệ hạ thông minh và mạnh mẽ như vậy, tự nhiên không để ý tới những âm mưu nhỏ nhặt. Hành động của bệ hạ chẳng qua chỉ là dụ rắn ra khỏi hang mà thôi."

 

Ta cười khẩy, hắn ta thật sự cho rằng ta là linh vật chỉ lấy tiền lương mà không biết làm gì sao?

 

Ta khen ngợi bệ hạ, cố gắng hết sức để trở thành một tay sai tốt.

 

Kiếm rút ra khỏi vỏ thì sẽ phải nhuốm máu, Lương Thành Lễ c.h.ế.t rồi.

 

Hắn và đống đệ tử của Chương Tương âm mưu hãm hại bệ hạ, khiến Vũ Châu liên tiếp bị mất đi mười thành, cũng là thỏa thuận hòa bình mà hắn ta đã ký với Bắc Tốc.

 

Bắc Tốc giành được mười thành, còn hắn thì nhân cơ hội đã khoác long bào.

 

Không may là, từ lúc hắn ta từ Bắc Tốc trở về, Lương Cảnh Trạm đã đề phòng trước.

Loading...