Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nữ y thân cận của Hoàng Đế ngạo kiều - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-07-10 12:35:37
Lượt xem: 19

14.

 

Ta trở về nơi ở của mình, lục tung tất cả các bản thảo được khóa trong tủ ra, đúng thật là thiếu một phần lớn bản thảo.

 

Sách ông ta xuất bản còn chưa hoàn chỉnh, lúc quay về Thanh Châu, vẫn còn một số bản thảo chưa hoàn chỉnh.

 

Ta gọi đám cung nữ và thái giám đến dọn dẹp sân, quan sát vẻ mặt của bọn họ, bọn họ đều nói rằng chưa bao giờ đặt chân vào phòng ta.

 

Tôi giễu cợt, bảo bọn họ dang tay ra.

 

Trước đây ta cũng từng gặp phải nạn trộm cắp bản thảo nhưng vì không có bằng chứng nên không thể làm gì kẻ trộm, đau khổ không kể xiết.

 

Trước khi rời đi, ta đã rắc một thứ hỗn hợp trong suốt lên bản thảo, thứ hỗn hợp này có thể gây ra vết loét ở lòng bàn tay của con người, khiến người ta ngứa ngáy, nếu không có thuốc giải thì sẽ không bao giờ lành lại.

 

Quả nhiên, một tên thái giám trẻ lập tức sợ hãi quỳ xuống đất.

 

"Lâm nữ y, tiểu nhân chỉ là bị nổi mẩn ngứa thôi." Hắn ta quỳ xuống trước mặt ta, khóc lóc thảm thiết mà giải thích: "Bệnh mẩn ngứa từ từ sẽ khỏi, Lâm nữ y là một người tốt bụng, xin người đừng làm khó tiểu nhân nữa."

 

Ta nhướng mày: “Ngươi không cần dạy ta, ta tự biết phân biệt phải trái đúng sai.”

 

Ta nắm lấy tay hắn ta, quả nhiên là bị thứ nước đó đầu độc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-y-than-can-cua-hoang-de-ngao-kieu/chuong-14.html.]

 

Lý tổng quản lập tức áp giải hắn ta tới Thận hình ti

 

Mang theo lời khai của tiểu thái giám, ta rời cung đi đến Chương phủ, sau khi gõ cửa Chương phủ, tổng quản Chương phủ nhiệt tình mời ta vào.

 

Nhưng đợi một tiếng, Chương thái y mới từ từ bước ra.

 

yyalyw

"Sư thúc biết con tới đây vì cái gì, không phải là chỉ vì cuốn sách y này sao?" Chương Tương ánh mắt ngạo mạn lộ ra vẻ khinh thường đối với ta, "Cuốn sách này trong dân gian phản ứng không tệ, đây là lợi nhuận sư thúc tính cho con.”

 

Chiếc hộp nhỏ đựng đầy vàng, ông ta đẩy về phía ta, ông ta không hề cảm thấy mình làm sai điều gì, còn cho rằng ta lấy được số bạc đó là đã rất hời rồi.

 

Ta đẩy chiếc hộp về phía ông ta, nghiêm túc nhìn ông ta: “Là ta biên soạn và cải tiến những bài thuốc trong cuốn sách này, nhưng ông lại ký tên.”

 

"Ông lén lút lấy trộm đơn thuốc, nếu có thể liên hệ nhà xuất bản thay đổi chữ ký, ta sẽ niệm tình ông nội mà không vạch trần ông."

 

Chương Tương hừ lạnh đứng lên, liếc mắt nhìn ta: "Ngươi là nữ nhân, ai sẽ tin ngươi có năng lực biên tập? Ngươi nên cảm ơn ta đi, đừng có mà không biết tốt xấu."

 

“Bọn họ không tin là chuyện của bọn họ, ta biên tập cái này là chuyện của ta.” Ta rót trà nóng vào mặt hắn, lão đầu ch/ết tiệt nói chuyện hôi quá.

 

"Con nhóc ranh này, sao mày dám!"

 

Lão ta giãy nảy hét lên.

Loading...