Nữ thương nhân Khương Chỉ - Phần 17

Cập nhật lúc: 2024-06-30 15:48:00
Lượt xem: 83

 

17

 

Trải qua cuộc sinh tử này, ta càng thêm nhìn thấu rất nhiều chuyện, ta cống hiến sức lực của mình vào thương sự càng ngày càng lớn mạnh, từ bố trang đến muối và các loại sinh kế khác nhau.

 

Mười chín năm hạn hán, ta quyên góp hơn một nửa số tiền bạc trong tay để cứu trợ thiên tai. Chỉ là đáng tiếc, quan phủ nhận định thương nhân quyên góp là một nam tử đại nhân đại nghĩa, nếu có thể để cho người đời biết thì tốt rồi, thật sự nữ tử có khi còn có thể làm tốt hơn rất nhiều nam tử.

 

Tuy nhiên, ta cũng thông suốt, ta tin tưởng, đường là do từng bước đi mà ra, có lẽ mười năm, có lẽ trăm năm, cũng có thể nghìn năm, nhất định nữ tử sẽ nhìn thấy ánh sáng trọn vẹn vào một ngày nào đó.

 

Hôm nay, ta ở trong phòng vùi đầu tính sổ, vừa ngẩng đầu, liền phát hiện phụ thân đứng ở trước mặt, ta cứng tay sững sờ tại chỗ.

 

"Phụ thân, con..." Ta giật giật môi, lại không biết giải thích như thế nào.

 

Phụ thân nhìn một đống sổ sách trên mặt bàn của ta, thần sắc không đẹp lắm, râu ria thật dài bị thổi vài sợi. Ta vốn tưởng rằng người lại muốn răn dạy ta, liền cúi đầu, tính toán ngoan ngoãn nghe. Nhưng ai ngờ, phụ thân lấy từ sau lưng một quyển sách, viết "Bách thương tạp yếu", sách đã rất cũ, mỗi trang sách đều có chút ố vàng.

 

Ta có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, nếu ta nhớ không lầm, đây hẳn là quyển sách phụ thân đã tịch thu của ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-thuong-nhan-khuong-chi/phan-17.html.]

"Phụ thân, đây là... quyển sách khi còn bé?"

 

Ta chạm vào cuốn sách và có một số ngạc nhiên. Phụ thân nghiêm mặt, cứng rắn nói: "Trả lại cho con, con muốn học thì học, đừng mỗi ngày lén lút dậy sớm."

 

Ta nhận lấy cuốn sách, vui vẻ nói: "Phụ thân không còn nghĩ rằng con đã học được điều này là vớ vẩn? Người chịu để cho con làm thương nhân sao?"

 

"Ta không cho, con sẽ không học sao?"

 

“Không thể."

 

"Vậy còn hỏi?"

 

Ta buông quyển sách kia xuống, từ trong tủ rút ra vài quyển sách, bày ở trên mặt bàn, có chút tự hào nói: "Con đã sớm không xem "Bách thương tạp yếu", phụ thân, người xem, con rất lợi hại, những quyển sách này đều là con biên soạn, chỉ đáng tiếc là chỉ có một mình con xem."

 

Những cuốn sách này, là ta tập hợp kinh nghiệm giao thương của mình trong những năm qua để viết nên, bên trong bao gồm những khó khăn, cách thức, phương thức và minh chứng khác nhau trong việc giao thương từ trước đến nay của Đại Kiền.

 

Ta ngẩng đầu vụng trộm liếc mắt một cái, thấy phụ thân tuy rằng mặt vẫn còn khó chịu, nhưng nhướng mày, trong lòng vui vẻ.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...