Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 18: Có thù trả thù

Cập nhật lúc: 2024-07-04 12:35:03
Lượt xem: 82

“Được rồi được rồi, chúng ta đi trước.” Dịch lão tiên sinh cười haha cùng Dịch phu nhân rời đi, rõ ràng không muốn xen vào chuyện hai vợ chồng nhà này, thấp giọng nói: “Hai năm không gặp, tình cảm giữa hai đứa trẻ này lại tốt như vậy?”

 

Dịch phu nhân quay đầu lại một lời khó nói hết liếc mắt nhìn hai người một cái, cười cười: “Con nói mà cha không tin, hiện tại tận mắt nhìn thấy cha đã yên tâm chưa?”

 

Hứa Tân Di ỷ vào việc Dịch lão tiên sinh đã trở lại, nhét chân vào trong tay Dịch Dương.

 

Đôi chân dài mềm mại thật sự rất đẹp mắt, mịn màng lại trắng nõn, móng chân hồng nhạt lại óng ánh.

 

Dịch Dương lại cảm thấy dường như đang nắm lấy một khối băng, đen mặt nắm chân cô một hồi.

 

“Nhanh nhanh nhanh, ông nội còn đang nhìn kìa, mau ôm em trở về phòng đi.”

 

Dịch Dương một tay nắm chân cô, một tay ôm eo cô, nhịn xuống một bụng lửa giận ôm Hứa Tân Di trở về phòng.

 

“Ông xã, em biết anh không thích em nhưng bây giờ ông nội trở về rồi, cho dù anh không thích em nhưng hãy vì sức khỏe của ông nội mà suy nghĩ lại, cũng nên phối hợp với em diễn một chút.”

 

Dịch Dương mặt không chút thay đổi, “Đi xuống.”

 

Hứa Tân Di buông tay ra chậm rãi từ trên người Dịch Dương trèo xuống.

 

“Tôi biết bản thân nên làm cái gì, nhưng mà Hứa Tân Di tôi cảnh cáo cô, ở trước mặt ông nội cô nên an phận một chút cho tôi.”

 

Hứa Tân Di bĩu môi: “Ừm…”

 

— “Lần sau tôi sẽ dám nữa.”

 

Dịch Dương tức giận đi vào toilet rửa tay.

 

Hai người vệ sinh cá nhân, mặc quần áo tử về xong liền đi xuống lầu.

 

Dịch lão tiên sinh sau khi đi nghỉ ngơi một lúc liền trở lại bàn ăn, hưởng thụ bữa ăn sáng đoàn viên lần đầu tiên trong hai năm qua.

 

Hứa Tân Di nhìn Dịch lão tiên sinh đầu tóc bạc phơ, có chút chua xót.

 

Lúc mới tới Dịch lão tiên sinh còn một đầu tóc đen, thần thái sáng láng, này còn chauw được hai năm, chỉ vì bị ôm đau tra tấn mà mái tóc đã trở nên bạc trắng.

 

“Ông nội, ông trở về cũng không nói một tiếng, cơ thể ông có sao không ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-18-co-thu-tra-thu.html.]

 

“Ông càng già càng dẻo dai, có thể có chuyện gì được?” Dịch lão tiên sinh cười ha hả, từ ái vỗ vỗ mu bàn tay Tân Di, “Dịch Dương đâu?”

 

“Anh ấy lập tức xuống ngay.”

 

Vừa dứt lời Dịch Dương liền từ trên lầu đi xuống, một thân âu phục áo mũ chỉnh tề, cho dù trải qua một trận náo loạn vừa rồi trên mặt hắn cũng không tìm ra nửa phần mệt mỏi hay gì, thần thái vô cùng bình tĩnh, trầm ổn chậm rãi đi tới bên cạnh Dịch lão tiên sinh, “Ông nội.”

 

Hai năm nay những thành tích của Dịch Dương được đưa đến đến viện không sót cái nào, những thành bộ mỗi lúc một tiến bộ, Dịch lão tiên sinh nhìn thấy vô cùng hài lòng.

 

Nhìn cháu trai trước mặt như này có thể làm ông yên tâm giao phó sự nghiệp, Dịch lão tiên sinh gật gật đầu, đáy mắt lộ vẻ hài lòng cười vui vẻ: “Không tệ!”

 

Lão tiên sinh đối với đứa cháu trai này luôn theo chủ trương nghiêm khắc dạy bảo, Dịch phu nhân biết, Dịch lão tiên sinh có thể nói ra hai chữ không tệ này khẳng định là vô cùng hài lòng đối với Dịch Dương.

 

“Ông nội cái gì cũng vừa ý, duy nhất chỉ có một điểm, ta đi viện cũng đã hơn hai năm, vậy mà hai đứa các con sao còn không cố gắng sinh cho ta đứa cháu để ẵm bồng chứ?”

 

“Ông nội, công việc con bận rộn không có thời gian, hơn nữa Tân Di còn phải đi quay phim, không thích hợp mang thai, chúng con cũng còn trẻ, không vội.”

 

“Không vội? Chờ đến khi ông nội xuống mồ…”

 

“Ông nội, ông chắc chắn sẽ sống lâu trăm tuổi.”

 

Dịch phu nhân vội vàng hòa giải, “Ba, sáng sớm ba còn chưa ăn sáng, có chuyện gì chúng ta trước nhất ăn chút đã rồi nói sau.”

 

Dịch lão tiên sinh nhìn hai người một cái, thở dài: “Được.”

 

Việc này xem như bỏ qua.

 

Trên bàn ăn bày mấy món mà người xưa thích ăn, Hứa Tân Di ngồi bên cạnh Dịch Dương, tựa như bao người vợ khác yêu đương cuồng nhiệt với chồng mình, trong mắt đều là nụ cười vui mừng.

“Ông xã, ông thích ăn gì, em gắp cho anh.”

 

“Anh tự gắp được.”

 

“Để em.” Hứa Tân Di giành lấy bánh mì nướng từ trong tay hắn trước, trước tiên phết một lớp bơ thật dày lên bánh mì nướng, lại rưới một lớp mật ong, thừa dịp người ta không để ý đắp lên trên một miếng bánh mì khác, lập tức đưa đến bên miệng Dịch Dương.

 

“Ông xã, a~~”

 

Thấy Dịch Dương không mở miệng, Hứa Tân Di kì quái nói: “Ông xã?”

Bình luận

5 bình luận

Loading...