Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 655

Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:53:05
Lượt xem: 4

 

Nam Cung Phù Tang cầm tấu chương vào cung thỉnh tội, Liễu Thịnh không chờ hắn, cũng thu thập tiến cung.

10 ngày trước, hoàng đế để hắn đảm nhiệm làm tiên sinh thư thục hoàng gia, dạy vỡ lòng cho các hoàng tử công chúa nhỏ tuổi.

Đại quan quý nhân trong kinh vừa nghe tiên sinh là Trạng Nguyên Liễu Thịnh mới 13 tuổi, cũng sôi nổi cầu xin hoàng đế cho hài tử của mình tiến vào.

Liễu Thịnh mỗi ngày phải đối mặt với một đám hài tử bảy tám tuổi, nhìn bọn chúng nhảy nhót lung tung, thật là thập phần đau đầu. 

Trong đó người để cho hắn đau đầu nhất, chính là thiên kim tướng quốc Diệp Khanh Oản, vừa đi học liền ngủ gà ngủ gật, vừa tan học liền trèo cây bắt chim, lội sông bắt cá. 

Một thiên trần tình biểu 581 chữ, nàng chép sai 486 chữ, cả trang giấy bị hắn phê toàn là màu đỏ, còn nhiều hơn chữ nàng chép trên đó, quả thực thảm không nỡ nhìn.

Liễu Thịnh cất bài tập nàng đã chép sang một bên, ngẩng đầu lên đã thấy nàng đang ngủ trên bàn.

Hắn đi qua, vươn tay, nhẹ nhàng gõ gõ cái bàn, nàng lập tức bừng tỉnh, nháy mắt ngồi thẳng tắp.

Cũng không nhìn hắn, bay nhanh mở cuốn sách ra, làm bộ mình vừa rồi đang xem sách.

Liễu Thịnh vốn muốn làm bộ như không thấy, qua trước mặt nàng, nhưng vẫn không nhịn xuống được, lùi lại hai bước.

Diệp Khanh Oản mơ mơ màng màng, nhìn thấy một bàn tay trắng nõn thon dài từ phía sau duỗi lại đây, cầm cuốn sách của nàng, yên lặng giúp nàng đem sách đảo ngược lại.

Nàng lùi lại......

Diệp Khanh Oản xấu hổ quay đầu lại nhìn hắn một cái, nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của hắn nhìn nàng chằm chằm, lập tức nhe hàm răng trắng, mỉm cười che giấu sự xấu hổ của mình.

Liễu Thịnh bất đắc dĩ thở dài một tiếng, tiếp tục giảng bài.

Giảng xong cũng tan học, sau khi Liễu Thịnh giao nội dung cần sao chép tối nay, liền cho mọi người thu thập đồ đạc trở về.

Diệp Khanh Oản đem toàn bộ đồ vật nhét vào trong bao, nhảy dựng lên liền muốn về nhà.

Lại bị Liễu Thịnh gọi lại: “Diệp tiểu thư.”

Nàng dừng lại, nhút nhát sợ sệt đi đến trước mặt hắn, yếu ớt nói: “Tiên sinh, còn có việc sao?”

Liễu Thịnh đem trần tình biểu của nàng đưa qua: “Đây là trần tình biểu hôm qua ngươi sao chép, tổng cộng có 581 chữ, ngươi chép sai 486 chữ.” 

Diệp Khanh Oản ngây ngốc, không thể tin được lấy lại đây mở ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-655.html.]

Sai nhiều như vậy? Sao có thể? Ta rõ ràng chép thật sự nghiêm túc?

Nhưng khi nàng mở ra, thấy một tờ giấy đầy chú thích màu đỏ, mỗi chữ sai đều bị khoanh tròn, còn viết bên trên chữ chính xác.

Thật là...... Không thể nào biện Bạch. 

Nhưng Liễu Thịnh ngay sau đó nói một câu: “Còn có, chép sách cùng ăn hồ lô đường có thể được thực hiện riêng biệt, vừa chép vừa ăn rất dễ bị phân tâm.”

Vừa nói, những ngón tay trắng nõn vừa gõ nhẹ lên vết đường trên giấy.

Diệp Khanh Oản:...... 

“Ta biết rồi, ta về sau sẽ không như vậy nữa.” Diệp Khanh Oản cúi đầu, thái độ nhận sai rất tốt: “Vậy tiên sinh, ta có thể về nhà chưa?”

Liễu Thịnh suýt chút nữa bị nàng chọc cười: “581 chữ, ngươi chép sai 486 chứ, ngươi còn muốn về nhà?”

Nếu điều này xảy ra lúc hắn còn đọc sách, sẽ bị tiên sinh đánh lòng bàn tay.

Diệp Khanh Oản nghe vậy, sửng sốt một chút, yếu ớt nói: “Chỉ, chỉ chép sai mấy chữ, không không đến mức diệt khẩu đi?”

Thái dương Liễu Thịnh giật giật, nhưng vẫn nhẫn nại tính tình, nhẹ giọng nói: “Chép lại, chưa chép xong thì không được rời đi.”

Diệp Khanh Oản:......

“Nhiều như vậy, chép tới khi nào nha? Tiên sinh, hôm nay sắp tối rồi, một mình ta, ta sợ......” 

“Ta ở đây bồi ngươi, chép đi.” Liễu Thịnh không đợi nàng nói xong, liền chặn lời nàng.

“Nhưng ta đói bụng......” Diệp Khanh Oản giả vờ đáng thương.

Liễu Thịnh yên lặng từ trong n.g.ự.c móc ra một bao giấy dầu, bên trong có chút điểm tâm.

Diệp Khanh Oản:...... 

“Tiên sinh ngươi nhìn bầu trời cũng sắp tối rồi, ta lạnh.”

Liễu Thịnh đứng lên, đem áo ngoài của mình cởi ra, đưa cho nàng.

Diệp Khanh Oản:......

“Không ai mài mực cho ta.”

Liễu Thịnh đẩy nghiên mực của mình tới trước mặt nàng: “Đủ chưa?”

Loading...