Nữ Minh Tinh Ngổ Ngáo - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:47:25
Lượt xem: 3,703

Khu vực bình luận đều là những lời khen ngợi: "A…a…Vãn Vãn thật xinh đẹp."

"Nói thật nếu tôi là Hàn Dục, tôi cũng sẽ thích loại người vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu như Vãn Vãn, loại phụ nữ hung dữ như Giang Nhiễm kia sẽ không có mấy người đàn ông thích."

"Lầu trên đừng đổ oan cho chị Giang, chị ấy đã từ chối chứng tỏ không ăn cơm thừa."

Đạo diễn đen mặt gọi một người tới: "Tiếu Dật, mau tới đây cho tôi."

Sau đó, một người đàn ông xuất hiện. Cả người mặc bộ đồ màu trắng, mái tóc màu hạt dẻ mềm mại, vóc dáng cao lớn.

"Đây là thành viên mới của chúng ta Tiếu Dật, cậu ấy sẽ cùng mọi người tham gia chương trình biế.n thái này, a không đúng, chương trình trải nghiệm cuộc sống nông thôn."

Đạo diễn giải thích.

"Tổ tiết mục sao lại mời một người ngoài vào?"

"Đạo diễn cũng họ Tiếu, chắc không phải là họ hàng nhà ông ấy chứ."

Hạ Vãn Vãn và người chị em tốt tiểu Bạch Liên lặng lẽ bàn tán.

Trong lúc đó phần bình luận của livestream cũng bùng nổ: “A…a… đây là tiểu thịt tươi mới ra mắt sao? Nhan sắc này tôi mê rồi!"

"Đạo diễn kiếm ở đâu ra một người vừa đẹp vừa hoang dã như vậy, trong vòng mười phút tôi muốn toàn bộ tin tức của người này."

"Đạo diễn họ Tiếu, cậu ta cũng họ Tiếu, hình như là con trai của đạo diễn."

"Ha ha, vậy mà đạo diễn nỡ lòng đem đứa con trai vô dụng của mình ném vào chương trình biế.n thái này."

Tôi nghiêng đầu liếc mắt một cái, dáng vẻ của chàng trai vừa trắng vừa mềm, gương mặt trầm tĩnh xuất hiện tia mất kiên nhẫn.

"Tổ tiết mục tuyên bố quy tắc trò chơi, chuyến đi nông thôn lần này mất tổng cộng ba ngày, hiện tại thân phận mọi người đều là những người nông thôn bình thường, thời gian ba ngày tới cần dựa vào nỗ lực của các vị để có thể sinh hoạt tốt, kế tiếp chúng ta bốc thăm chia nhóm, mỗi nhóm gồm một nam một nữ."

Sau khi bốc thăm, Hạ Vãn Vãn cùng Hàn Dục ghép thành một tổ, tiểu Bạch Liên cùng một tổ người đàn ông hơi béo, còn lại tôi và nhân vật mới Tiếu Dật là một tổ.

Sau đó, ê-kíp chương trình đưa chúng tôi tới một ngôi nhà đã cũ nát.

Đi lại tìm kiếm một vòng, ngoại trừ chút gia vị cùng và dầu ăn, thì cái gì cũng không có.

Ngược lại trong sân có nuôi vài con gà con vịt, thế nhưng chúng tôi đều người là người nghèo.

Tuyệt vời, ngày đầu tiên đã phải trải qua cuộc sống nơi hoang dã.

Tất cả mọi người đều rất đói, tôi bất đắc dĩ đề nghị: "Nếu không chúng ta đi ra bên ngoài tìm chút đồ ăn đi, hiện tại xuân ấm hoa nở, cỏ mọc chim bay, chắc là có không ít rau dại."

"Ý kiến này được nha, chuyện này thì phải phiền chị Giang rồi, từ nhỏ chị đã lớn lên ở nông thôn, nhất định biết được rất nhiều thứ."

Tiểu thanh mai cố ý vỗ tay vui vẻ trả lời, lại giả vờ xấu hổ: "Không giống chúng em từ nhỏ đã lớn lên ở thành phố, khiến cho cái gì cũng không biết."

Vừa nói vừa đảo mắt qua nhìn tôi, lộ ra một nụ cười khó phát hiện.

Năm đó mẹ Hàn Dục vì lý do tôi lớn lên ở nông thôn cho nên mới mắt ch.ó coi người thấp*.

“Mắt chó coi người thấp*” đây là cách nói ẩn dụ để chỉ những kẻ ỷ vào quyền thế, địa vị hoặc sự giàu có mà coi thường hoặc khinh rẻ người khác.

Đây chẳng phải là trà xanh nhỏ đang ngầm nhắc nhở tôi sao.

"Cô yên tâm, chị đây nhất định sẽ chiếu cố cô thật tốt."

Tôi cố ý cười sáng lạn với ống kính, trong lòng đè xuống một ngọn lửa tức giận.

Mẹ kiếp, chọc tôi thêm một lần nữa tôi sẽ đánh chếc cô.

9.

Tôi ở trong chuồng bắt vật nuôi, thuận tay mang theo ra cửa.

Ngôi nhà nằm cạnh những ngọn núi xanh mướt, lúc này đang vào mùa xuân ấm áp, cảnh sắc thật sự không tệ.

"Tớ thích nhất là hoa đào, cậu xem có phải rất đẹp không!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-minh-tinh-ngo-ngao/chuong-6.html.]

Tiểu trà xanh kéo chị em tốt Tiểu Bạch Liên đến ngồi ở dưới bóng cây cố ý nói.

"Vẻ đẹp tháng Tư ở nhân gian bắt đầu tàn, hoa đào trong sơn bắt đầu nở."

Dứt lời, còn ngâm thêm hai câu thơ.

Tôi không thể chịu được mà nhắc nhở cô ta.

"Chị gái, đó là hạnh đào."

Màn hình phát sóng trực tiếp nổ tung: "Ha ha ha nhất định sẽ bị sét đánh."

"Chị Giang vẫn xuất sắc như cũ."

"Biểu cảm trên mặt của Hạ Vãn Vãn sắp sụp đổ rồi."

Tôi đi được vài bước và nhìn thấy một cây du: "Du tiề.n này có thể ăn, hái một ít chút nữa trở về làm bánh du tiề.n."

Nói là làm nhưng chỉ là cây quá cao, tôi căn bản không thể với được.

Tôi nhìn về phía Tiếu Dật hất cằm: "Anh đến hái đi."

Tiếu Dật thử nhảy lên hái, không những không hái được mà thiếu chút nữa còn xảy ra chuyện.

Hai nhóm còn lại cũng đã thử nhưng cũng không được.

Tiểu Bạch Liên cùng nhóm người đàn ông béo tìm ra cách trước.

Người đàn ông béo trực tiếp bế Tiểu Bạch Liên lên để cô ta giơ tay lên là có thể hái được.

Hạ Vãn Vãn thấy thế cũng vội vàng nói với Hàn Dục: "Anh Hàn Dục, cách này của bọn họ thật tốt."

Hàn Dục nhìn tôi một cái nhưng không nói gì, trực tiếp bế lấy Hạ Vãn Vãn.

Cô ta ngẩng đầu cười xán lạn: "Anh Hàn Dục, anh nâng cao lên một chút."

Lúc này, livestream cũng nóng hơn bao giờ hết.

"Oa, một màn này thật đẹp."

"Cái này cũng quá dễ rồi, thanh mai trúc mã bế nhau."

"Bạn gái cũ ở bên cạnh, thật sự Hàn Dục không cảm thấy xấu hổ sao?"

Tôi cau mày, liếc Tiếu Dật bên cạnh chọc chọc một cái: "Bế tôi."

Nhất thời Tiếu Dật có chút do dự: "Cô… Cô nặng bao nhiêu cân?"

Tên tiểu tử thối này, lại bắt tôi phải nói ra cân nặng trong lúc livestream.

Không biết chiều cao và cân nặng của các minh tinh nữ là điều cấm kị sao?

Tôi không nói gì liếc anh một cái: "Anh có bế được hay không? Tiếu Dật?"

"Ồ, cô nói ai không được, tôi nói cho cô biết một tay tôi cũng có thể bế Giang Nhiễm cô lên."

Tốt, anh tức giận rồi.

Kết quả là, tiểu tử này thật sự chỉ dùng một tay tay để bế tôi lên.

"Anh không mệt sao?"

"Không mệt chút nào!"

Trong lúc này phòng phát sóng trực tiếp lại thi nhau b.ắ.n đạ.n mạc: "Ha ha ha đôi này mang lại cho tôi cảm giác rất buồn cười."

"Tiếu Dật đã thay mặt cho toàn bộ đàn ông Trung Quốc chúng ta thể hiện sự mạnh mẽ."

"Không hiểu sao tôi lại cảm thấy cặp này có chút đáng yêu?"

[Trên mình có để ‘Thi nhau b.ắ.n đạn mạc’ thì đạn mạc có nghĩa là bình luận, mà trong câu đó để đạn mạc hay hơn nên mình giữ nguyên.]

Bình luận

8 bình luận

Loading...