Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nụ Hôn Hồng Nhan - Chương 03

Cập nhật lúc: 2024-05-31 19:24:02
Lượt xem: 1,243

4.

 

Tôi theo chân Hạ Văn Tự đến quán bar.

 

Anh ta ngồi cùng đám bạn trong một khu vực VIP, tôi mặt dày đem theo cả máy làm xúc xích đến ngồi bên cạnh.

 

... Còn tranh thủ bán được cả chục cây.

 

Ngoài việc kiếm được chút tiền, tôi cũng không quên mười triệu của mình.

 

Tôi vểnh tai nghe Hạ Văn Tự và bạn anh ta nói chuyện:

 

"Anh Hạ, anh Khải cũng không cố tình lừa anh đâu, anh ta chỉ nhất thời hồ đồ..."

 

Lừa anh?

 

Thái tử gia bị một người đàn ông lừa tình sao?

 

Tôi lén liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy ngón tay thon dài của Hạ Văn Tự đang nắm chặt ly rượu, khuôn mặt đẹp trai trong ánh đèn mờ ảo tối sầm lại.

 

Rất giống với dáng vẻ tức giận sau khi bị lừa tình.

 

Bạn anh ta vẫn đang khuyên giải: "Dù sao thì khi anh và anh Khải ở cạnh nhau, cũng không có vấn đề gì về thuế phí, cũng không sợ bị phanh phui..."

 

Chưa từng ngủ với nhau?

 

Xem ra Thái tử gia vẫn còn là trai tân ngây thơ trong sáng nha!

 

Tốt lắm, tốt lắm, thế này thì dễ giải quyết rồi.

 

Hỏi: Một người đàn ông bị một người đàn ông khác làm tổn thương thì cách tốt nhất là gì?

 

Trả lời: Khiến anh ta thích phụ nữ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-hon-hong-nhan/chuong-03.html.]

5.

 

Tôi bắt đầu rầm rộ theo đuổi Hạ Văn Tự.

 

Anh ta đi học, tôi giúp anh ta giữ chỗ; Anh ta tan học, tôi giúp anh ta mua cơm.

 

Tôi còn dùng chiêu trò hấp dẫn bán xúc xích với giá 9,9 đồng, ăn thoải mái trong một tháng, thành công xin được số điện thoại của anh ta từ tay bạn cùng phòng.

 

Mỗi ngày nhắn tin chào buổi sáng, buổi trưa, buổi tối liên tục không ngừng, còn thêm cả bộ sưu tập lời tỏ tình tuyệt đỉnh mà tôi lùng sục được từ txt.

 

Nhưng Hạ Văn Tự chưa từng trả lời tôi.

 

Khi nhìn thấy tôi, anh ta vẫn mặt không biểu cảm, lạnh nhạt đến mức khó chịu.

 

Tôi cứ thế mà theo đuổi anh ta hai tháng.

 

Tôi không biết Hạ Văn Tự có cảm động hay không, nhưng tôi thì không dám tiếp tục nữa rồi.

 

Tiền sinh hoạt của tôi đã hết sạch.

 

Buổi chiều, lần đầu tiên tôi không đến xem Hạ Văn Tự chơi bóng, cũng không nhắn tin tỏ tình, mà bắt đầu bày lại quầy bán xúc xích.

 

Bỗng điện thoại rung lên.

 

Người có ghi chú là [Mười triệu] gửi tin nhắn: [?]

 

Ồ? Thái tử gia nhắn nhầm à?

 

Nhưng lúc này tôi không rảnh quan tâm, đang mải mê chiên xúc xích thì bạn nam cùng lớp xuất hiện, ngượng ngùng đưa cho tôi một bông hoa hồng.

 

"Đồng Nhan, tôi rất thích cậu, tặng cậu này..."

 

Tôi sửng sốt.

 

Nhưng có cô gái nào mà không thích hoa chứ.

Loading...