NỮ ĐỒ TỂ HỌ LÂM - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-15 21:31:02
Lượt xem: 750

10

Tiếng động rất lớn, ta nghe thấy những bình gốm nhỏ và chén sứ bị đập xuống đất, những rương tủ bị lật tung, nhà ta như trở thành nơi tìm kiếm báu vật của chúng.

Và chúng ta chính là báu vật chúng tìm kiếm.

“Ngươi nói xem dân trong trấn này có ngu không? Tri huyện đã chạy rồi mà vẫn còn cố thủ?”

“Tri huyện chạy rồi, một tên nhát gan, nhưng huyện thừa chưa chạy đâu, cả nhà hắn đều ở đây, khi chúng ta vào hắn vẫn đứng canh cửa, bị đ.â.m một nhát xuyên tim.”

“Hừ, tên tri huyện chạy đi đâu được? Bên ngoài đã loạn cả rồi, chạy cũng c.h.ế.t thôi.”

“Ngươi đừng nói, trong trấn này còn nhiều cô nương lắm, lâu rồi ta chưa đụng đến nữ nhân, hề hề.”

“Ai nói không đúng chứ, ngươi nói xem họ ngu không, đêm còn ra ngoài. Vừa rồi chúng ta bắt được một cô nương xinh xắn, nghe nói là cả nhà đó, chúng ta nhanh lên, không thì người khác chơi c.h.ế.t mất!”

Hai người dường như đã đi, một lúc lâu không còn tiếng động.

Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗
Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Ta vừa định nói, mẹ lại bịt miệng ta.

Đây là lần thứ hai ta ở trong hầm, lần này là cùng mẹ, có mẹ ta không sợ.

“Xem ra thực sự không có ai, không biết sao thủ lĩnh cẩn thận thế, mau đi thôi.”

Từ hôm đó, ta và mẹ ở trong hầm.

Trước mắt luôn là một màu đen kịt, không biết ngoài kia là ban ngày hay ban đêm.

Muốn nói chuyện, ta và mẹ chỉ có thể thì thầm vào tai nhau.

Trong hầm không thể đốt lửa nấu ăn, chúng ta cũng không dám thắp nến, sợ bị phát hiện.

Ban đầu còn có thể ăn trái cây, bánh ngọt, cả trứng luộc mẹ đã chuẩn bị sẵn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-do-te-ho-lam/chuong-10.html.]

Sau đó chúng ta bắt đầu ăn rau sống, rất đắng, cắn một miếng, mặt có thể nhăn lại.

Nhưng không ăn không được, không ăn sẽ đói.

Thịt khô mẹ làm rất mặn, cắn một miếng nhỏ phải ăn một miếng lớn bánh, bánh vì sợ hỏng nên không dùng nhiều nước, khô khốc, tựa hồ như muốn gãy cả răng.

May mà mẹ còn rang nhiều bột, thơm thơm, mềm mềm, thỉnh thoảng còn cắn được hạt mè, uống thêm một ngụm nước, cũng đủ no bụng.

Nước trong túi da chúng ta đều uống tiết kiệm, sau này chỉ đủ làm ướt môi.

Ta chắc đã gầy đi nhiều, sờ lên má không còn thịt nữa.

Mẹ gầy hơn nhiều, ôm bà như ôm một bó củi khô.

Đám người đó vẫn chưa đi, thỉnh thoảng còn vào nhà lấy đồ, họ cười lớn, kể lại việc bắt được bao nhiêu người, g.i.ế.c c.h.ế.t bao nhiêu người.

Mùi trong hầm ngày càng khó chịu, ăn uống, vệ sinh đều giải quyết ở đây, rơm khô, tro, cả đất đều không che nổi mùi, nhưng ta cũng đã quen.

Ta mở mắt, nhưng không thấy gì, có lẽ đây là cảm giác của người mù.

Thỉnh thoảng ta nghĩ về Trương bà bà, liệu gia đình bà còn sống không? Chân bà không tốt, không biết có trốn được không. Đứa cháu nhỏ của bà có gầy đi không?

Ta còn nghĩ về Thúy tỷ, những tên sơn tặc nói bắt được người nhà tỷ sao? Nhưng gia đình họ ghê gớm thế, chắc không phải họ đâu?

Dù Thúy tỷ xấu xa, nhưng ta rất hy vọng người bị bắt không phải là tỷ ấy.

Những người bán thịt cầm d.a.o thì sao, họ có dám cầm d.a.o chống lại sơn tặc không? Chắc không, họ chỉ dám cầm d.a.o dọa khách mua thịt thôi.

May mà cậu bé ăn xin đã chạy rồi, nếu không cậu chẳng có nơi nào để trốn, cũng không có đồ ăn giấu, có lẽ ngay từ ngày đầu đã sớm bị sơn tặc giết.

Nhưng không ai có thể trả lời, ta chỉ có thể nép vào lòng mẹ, mân mê chiếc khóa vàng.

Mẹ nói, đeo khóa trường mệnh sẽ được bình an, mong chúng ta đều bình an.

Bình luận

16 bình luận

  • Buồn quá, bao đời nay khổ nhất vẫn là tầng lớp nhân dân. Thời bình thì họ kham khổ, nghèo khó cả cuộc đời. Thời loạn thì họ là những người chịu trận đầu tiên. Haiz

    QK 3 ngày trước · Trả lời

    • Đúng là không đoán nổi lòng người :(

      Dưa Hấu 2 tuần trước · Trả lời

      • Khúc mẹ Lâm mất là khóc luôn, nửa đêm huhu

        Yina 2 tuần trước · Trả lời

        • Truyện hay và cảm động quá

          harihoanfg 1 tháng trước · Trả lời

        • Truyện siêu hay luôn, đọc mà khóc luôn á. Ra tiếp mấy truyện thể loại giống vậy nha ad🥰

          Liễu Như Yên 1 tháng trước · Trả lời

          • Quào không ngờ cũng có nhiều bạn thích thể loại ni ạ ^^ Mừng quá chờiiii Xoăn sẽ tìm thêm, nào có Xoăn lên nhaaa ^^ Cảm ơn bạn đọc ủng hộ truyện ạ. Chúc bạn ngày mới tốt lành nhaaa

            Xoăn dịch truyện 1 tháng trước · Trả lời

        • tui khóc lun á bồ, thiên hạ loạn lạc còn giữ được mạng là may lắm r thương cho Lâm nương tử thương cho A Phúc sinh không gặp thời, Lâm nương tử liều mình bảo vệ A Phúc đến lúc rời đi tâm nguyện duy nhất của bà cũng chỉ là A Phúc, khi Lâm nương tử đi không chỉ thẩm và A Phúc đau lòng cả tui cũng khóc theo T^T

          tiennhi9 1 tháng trước · Trả lời

          • Cái tên "Nữ đồ tể họ Lâm" không phải đặt cho vui, mà đây là biểu tượng của "người mẹ" sẵn sàng hy sinh bảo vệ con mình. Xoăn nghĩ thời mình có thể không hiểu, nhưng thời ông bà bố mẹ mình có lẽ đã trải qua những hoàn cảnh tương tự thế này :(( Vậy nên được sống trong thời bình quý biết mấy

            Xoăn dịch truyện 1 tháng trước · Trả lời

        • Loạn lạc lầm than, không biết gia đình Trương Bà Bà sau khi bán đi lương tâm thì cái kết ra sao nhỉ?

          Quyên 1 tháng trước · Trả lời

        • Truyện hay, dịch mượt lắm ạ. Cảm ơn nhà dịch gấc nhìu

          Ngọc Ánh VSTEP 1 tháng trước · Trả lời

          • Dạ thật vui vì vẫn có bạn thích đọc truyện kiểu này. Xoăn biết đăng lên sẽ rất kén người đọc. Nhưng Xoăn thấy nó có ý nghĩa nên vẫn đăng. Anw, Xoăn cảm ơn bạn ủng hộ ạaaa

            Xoăn dịch truyện 1 tháng trước · Trả lời

        • huhuhuhu, đúng là thứ đáng sợ nhất là lòng ng, má ơi cái truyện gì mà ai cũng khổ :(

          linh linh 1 tháng trước · Trả lời

        • Để lại lời nhắn cho Xoăn nếu bạn thích truyện này nhennnn

          Xoăn dịch truyện 1 tháng trước · Trả lời

          Loading...