Nữ Đỉa - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-05 04:11:44
Lượt xem: 3,456

Tôi ngẩng đầu, cứng đờ nhìn mẹ tôi: “Mẹ, mẹ có tin truyền thuyết về nữ đỉa không?”

 

Làng chúng tôi nằm ở thung lũng sâu trong núi.

 

Làng nghèo khổ, hơn nữa lũ lụt thường xuyên tràn vào.

 

Mỗi lần lũ lụt rút đi, thì sẽ có rất nhiều con đỉa xuất hiện.

 

Đỉa là loài hút máu, là dược liệu có giá trị cao, giúp hạ mỡ máu, có tác dụng điều hòa huyết áp.

 

Dân làng thường bắt đỉa, phơi khô, đem bán ở thành phố. 

 

Trong truyền thuyết, sự xuất hiện của đám đỉa này, không phải là trời cao ban cho.

 

Mà là tổ tiên của làng chúng tôi, cùng với nữ đỉa tu luyện thành tinh, tạo ra giao kèo.

 

Nữ đỉa ban cho dân làng những con đỉa có thể trao đổi thành tiền tài.

 

Điều kiện của cô ấy là dân làng của làng Vương Gia, hết đời này đến đời khác phải thờ phụng cô ấy.

 

Sự thờ phụng này không phải là hương khói. 

 

Mà điều kiện là, tất cả người c.h.ế.t trong làng, đều phải thủy táng trong hồ chứa đầy vi sinh vật ở ngoài làng, tự nhiên phân hủy, thối rữa.

 

Nữ đỉa ngoài việc ăn các lễ vật thủy táng của dân làng.

 

Cứ mỗi năm trăm năm, cô ấy sẽ hóa thành một người xinh đẹp thẹn thùng, xuất hiện trong làng.

 

“......”

 

Sắc mặt mẹ tôi có chút khó chịu

 

Bà chỉ vào căn phòng đang phát ra những âm thanh khó nghe, khẽ giọng nói: "Con… Ý con là, cái người trong phòng đó, là nữ đỉa?"

 

Tôi gật đầu, lại ngửi thử bàn tay dính đầy dịch nhầy..

 

Một mùi tanh tưởi xộc thẳng vào mũi tôi.

 

Cái mùi này với mùi của đỉa giống nhau như đúc!

 

Mẹ tôi cũng tiến lại gần, nắm tay tôi, ngửi thử.

 

Sắc mặt bà càng khó chịu hơn: "Nữ đỉa chắc chắn đã quấn lấy bố con rồi, cô ấy quấn lấy bố con, e rằng không phải là điều tốt lành gì."

 

Tôi trầm mặc.

 

Nữ đỉa cứ mỗi năm trăm năm lại đến làng một lần.

 

Còn nữ đỉa muốn làm gì, lại không ai biết.

 

“Aaa!”

 

Lúc này, trong phòng vang lên một tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn.

 

Tôi lao vào.

 

Chỉ thấy bố tôi nằm trên giường, khuôn mặt tươi cười.

 

Ông ta đang nhắm mắt.

 

Tôi thấy trên mí mắt ông ta có một nốt mụn phồng.

 

Nốt mụn rất lớn, phần phồng lên có màu đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-dia/chuong-4.html.]

 

Điều kỳ lạ là, nốt mụn đen phồng này, lúc thì phồng lên, lúc thì lại xẹp xuống.

 

Giống như... giống như có một con trùng nhỏ đang chui rúc dưới mí mắt bố tôi, đang cong người nhúc nhích vậy.

 

5.

 

Việc thân mật suốt ngày đêm với nữ đỉa, đã khiến cơ thể bố tôi càng yếu ớt đi.

 

Rõ ràng ông cũng cảm thấy được điều này.

 

Sáng sớm hôm đó, bố tôi liền ồn ào, muốn g.i.ế.c con trâu duy nhất có giá trị trong nhà.

 

Ông muốn ăn ngẩu pín trâu, để tẩm bổ cơ thể.

 

“Ồ, Gia Phát, giờ anh định g.i.ế.c trâu à?”

 

Quả phụ Vương đã chạy đến trước cửa nhà tôi không biết từ lúc nào.

 

Bà ta nhìn thẳng bố tôi, cười hì hì nói: “Con trâu nhà anh có giá không ít tiền, đến lúc đó, có phải anh sẽ đi tìm tôi để thân mật không?”

 

Bố tôi luôn là khách hàng trung thành của quả phụ Vương.

 

Những ngày gần đây, ông ta có nữ đỉa nên không tìm quả phụ Vương nữa.

 

Vì vậy, quả phụ Vương sốt ruột, chạy đến để thăm dò.

 

“Gia Phát, tôi sai rồi, tôi không nên khua chiêng gõ trống, nói anh không trả tiền thân mật cho tôi.”

 

Quả phụ Vương bước vào nhà, kéo tay bố tôi, đặt lên người bà ta: “Lần này tôi giảm giá cho khách hàng quen, được không?”

 

Theo như ngày trước, bố tôi sớm đã không thể chờ đợi để nếm mùi vị của quả phụ Vương.

 

Nhưng lần này, mặt bố tôi đầy chán ghét.

 

“Cút đi chỗ khác!”

 

Bố tôi tàn nhẫn đẩy mạnh quả phụ Vương: “Bà béo thế này, trên người toàn là mùi hôi, mau cút đi cho tôi!”

 

Quả phụ Vương không kịp đề phòng, bị đẩy ngã xuống đất.

Bà ta không thể tin được nhìn chằm chằm vào bố tôi: “Anh… Anh vậy mà lại dám đẩy tôi? Anh quên những lời đã nói trước kia, rằng c.h.ế.t trên người tôi cũng bằng lòng hay sao?!”

 

Bố tôi cầm cây chổi bên cạnh lên định đánh bà ta: “Nếu không mau cút đi tôi sẽ đánh c.h.ế.t cô!”

 

“Ôi ôi ôi!”

 

Quả phụ Vương làm nghề buôn phấn bán hương, không phải lao động, so với phần lớn phụ nữ trong làng thì đẹp hơn nhiều. 

 

Nhưng lúc này, bố tôi lại ghét bỏ bà ta.

 

Bà ta không thể chấp nhận được, ngồi trên đất gào khóc: “Vương Gia Phát, anh đúng là kẻ vô lương tâm! Trước kia tôi lấy người khác là 50 tệ, tôi chỉ lấy anh có 48 tệ, vậy mà anh lại đối xử với tôi như thế này?!”

 

Quả phụ Vương có giọng to.

 

Bà ta cứ gào khóc như vậy, đã thu hút sự chú ý của dân làng xung quanh.

 

Dân làng tụ tập trước cửa nhà tôi, đứng ra bênh vực cho quả phụ Vương: “Vương Gia Phát, lần trước anh không trả tiền, vốn dĩ đã là anh sai.”

 

“Quả phụ Vương là người phụ nữ xinh đẹp nhất làng, sao anh có thể nhỏ mọn vì chút chuyện, mà bảo cô ấy cút đi chứ?!”

 

Hàng xóm bên cạnh *Vương chốc đầu trừng mắt lườm bố tôi một cái: “Vương Gia Phát, anh đúng là không biết hưởng phúc, tôi xin quả phụ Vương giảm cho 2 tệ, mà bà ấy cũng không chịu!”

*Vương chốc đầu: Ở đây để gọi người hàng xóm họ Vương bị bệnh chốc đầu (chốc đầu là bị nấm đầu).

 

Bình luận

3 bình luận

  • Hấp dẫn và thú vị lắm ạ

    Rouge2011 1 tuần trước · Trả lời

    • nữ đỉa ân oán phân minh phết, nhưng mà nếu đọc lại thì mị sẽ đọc vào ban ngày :v thank chủ nhà đã uppp

      ebe 1 tuần trước · Trả lời

      • Ban đầu đọc thấy ghê ghê, tới cái kết thấy hả dạ v~ 🥲

        Phương Linh 1 tuần trước · Trả lời

        Loading...