Nữ Chính Truyện Séccc Gặp Nam Chính Thanh Thủy Văn - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-07 13:41:55
Lượt xem: 395

Ta càng hào hứng hơn: “Hay ngươi muốn người khác nghe được?”

Đúng vào lúc này, có tiếng người truyền đến từ phía xa.

“Nghe nói mấy hôm trước, công chúa vì buông lời… trêu ghẹo ngươi nên bị ngươi tống vào nhà lao?”

“Phải, nhưng cũng không phải, hôm đó chẳng qua là hiểu lầm.”

“Ồ, nghĩ cũng đúng, dù sao trước kia nàng cũng luôn theo đuổi ta…”

Giọng nói kia im lặng một hồi rồi mới lên tiếng: “Cố tiểu tướng quân, đó đã là chuyện của ba năm trước rồi.”

Là Triệu Hòa Triệt và Cố Triêu Cẩn.

Ta nhíu mày, những người khác thì còn dễ ăn nói, nhưng nếu bị hai người này phát hiện thì đúng là có chút phiền phức.

Bàn tay bên hông ta đột nhiên siết chặt, bờ môi nóng rực áp đến.

Khác với sự dịu dàng đầy bị động thường ngày, giờ phút này, Lâm Phỉ Chi hôn ta vô cùng mãnh liệt, giống như muốn nuốt chửng ta vào bụng.

Có phải hắn ta điên rồi không?

Thật sự không sợ bị phát hiện sao?

Mặc dù bình thường ta hơi to gan một chút.

Nhưng cũng không điên đến mức đó!

Tiếng bước chân của hai người kia chậm rãi tới gần.

Ta lạnh hết sống lưng, ánh mắt không ngừng liếc sang phía kia.

Tỳ nữ ở bên cạnh điên cuồng nháy mắt với ta.

Ta thấy, ta thấy được hết…

Nhưng lần này là Lâm Phỉ Chi chủ động hôn ta…

Tiếng bước chân đi xa dần.

Ta thở phào nhẹ nhõm.

Đang định cùng Lâm Phỉ Chi nghiên cứu các loại tư thế hôn nhau thì bên cạnh vang lên tiếng nghiến răng nghiến lợi: “Sở Hoài Ninh!”

Cả người ta cứng đờ, nghiêng đầu nhìn sang.

Không biết Triệu Hòa Triệt và Cố Triêu Cẩn đã đứng bên cạnh ta từ lúc nào.

Ánh mắt bọn họ lạnh như băng.

Ta hơi xấu hổ.

Xấu hổ đến mức ta buột miệng thốt ra: “Thật trùng hợp, các ngươi muốn tham gia không?”

Thật không biết trong đầu nữ chính truyện séc chứa toàn thứ quái quỷ gì…

14.

Có lẽ là do đến ăn cung yến nên Cố Triêu Cẩn không mặc áo giáp.

Hắn ta mặc cẩm bào đen viền vàng, mày kiếm mắt sáng, không còn sự non nớt của trước kia nữa, sống mũi thẳng tắp, khí chất oai hùng, ánh mắt hắn ta nhìn chằm chằm vào ta, thật sự hơi… đáng sợ.

Triệu Hòa Triệt đứng ở bên cạnh, đôi mắt cũng tối lại.

Hắn đến rồi, hắn lại chuẩn bị giam ta vào nhà lao rồi!

“Ta nói ta và Lâm đại nhân chỉ đứng đây nói chuyện phiếm, các ngươi tin không?”

Cố Triêu Cẩn cười lạnh: “Công chúa, hay là ngươi lau sạch son môi trên miệng Lâm đại nhân trước đi rồi nói tiếp.”

Ta liếc mắt nhìn Lâm Phỉ Chi, vẻ mặt hắn ta vô cùng bình tĩnh, gương mặt trắng nõn hơi ửng hồng.

Quả thật hơi khó xử…

Không thể nói rằng ta và Lâm đại nhân trùng hợp dùng chung một màu son được.

Hay là chạy đi nhỉ?

Cảm giác ở đây thêm một lát nữa ta sẽ phải ngồi nhà lao mất…

“Ta xin phép đi trước, các vị đại nhân cứ từ từ trò chuyện.”

Cố Triêu Cẩn lại không chịu buông tha, đi theo ta và Lâm Phỉ Phỉ, cất giọng nói: “Không ngờ đại công chúa ba năm trước theo đuổi ta không bỏ cũng thay lòng đổi dạ rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-chinh-truyen-seccc-gap-nam-chinh-thanh-thuy-van/chuong-4.html.]

Thích cà khịa nhau đúng không?

Ta cười giễu cợt: “Cố tiểu tướng quân cũng nói đó là chuyện ba năm trước.”

“Triệu đại nhân một tháng trước bị ta theo đuổi còn chưa lên tiếng đâu, ba năm trước đã là gì?”

Sắc mặt Cố Triêu Cẩn triệt để đen lại.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Triệu Hòa Triệt cũng trừng mắt lên.

Cái miệng này của ta quả thật không thể khóa lại sao?

15.

Về đến yến tiệc, trong lòng ta hơi buồn bực.

Hẳn là sẽ không ngồi nhà lao nữa đâu nhỉ?

Không thể nào…

Ta liếc mắt nhìn Triệu Hòa Triệt.

Đây chính là một cái nhà lao di động!

Trên mặt hắn không có biểu cảm gì, nhưng khi ánh mắt ta đảo qua lại thấy con ngươi hắn lóe sáng, đầu ngón tay thon dài cầm chén rượu khẽ động, phong lưu vô cùng.

Ôi mẹ ơi, ở đây có người dùng sắc đẹp g.i.ế.c người.

Ta quay đầu đi.

Bối rối uống thêm vài chén rượu.

Đúng lúc này, phụ hoàng chợt gọi tên ta: “Nghe nói gần đây ngươi cầu thám hoa lang dạy học?”

“Trẫm cảm thấy rất vui mừng, cuối cùng nữ nhi của trẫm cũng hiểu chuyện.”

Không phải thế…

Ta còn chưa kịp đáp lời, đã thấy phụ hoàng nói tiếp: “Hiếm khi ngươi chịu học hành như vậy, trẫm sẽ phái Triệu Hòa Triệt đến, phối hợp với thám hoa lang dạy dỗ ngươi.”

Đừng mà phụ hoàng, ta từ chối được không?

Ta không ngồi yên nổi nữa, vội vàng đứng lên: “Triệu đại nhân chính là trọng thần, sao có thể lãng phí thời gian trên chuyện nhỏ nhặt này được?”

Phụ hoàng lại xua tay, nhìn về phía Triệu Hòa Triệt: “Hòa Triệt, gần đây ngươi có rảnh không?”

Nói không đi!

Triệu Hòa Triệt, ta xin ngươi đó!

Triệu Hòa Triệt đứng dậy, ung dung liếc ta một cái: “Thần có rảnh.”

Ta còn chưa kịp kêu rên, Cố Triêu Cẩn lại đứng dậy: “Hoàng thượng, có thể để thần cùng tham gia học tập không? Thần ở bên ngoài ba năm, thi thư cũng quên sạch sẽ rồi.”

“Được!”

Được cái gì mà được?

Lão đầu tử này thật sự rất xấu tính!

16.

Đợi tất cả mọi người rời tiệc, ta đòi gặp phụ hoàng, xin ông ấy thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.

Phụ hoàng cười đầy ẩn ý: “Có phải ngươi coi trọng Lâm Phỉ Chi không?”

“Hắn ta rất có bản lĩnh, cũng có tài hoa thật sự.”

“Nhưng nếu muốn đứng ở vị trí cao thì phải rèn luộn thêm mười năm nữa.”

Phụ hoàng xoa đầu ta: “Hoài Ninh, hắn ta không xứng với ngươi.”

“Nhưng mặt hắn xứng!”

Tay phụ hoàng hơi ngừng lại: “Cho nên không phải trẫm đã giúp ngươi chọn hai người mặt đẹp, gia thế cũng tốt hay sao?”

“...”

Ta cảm ơn…

Nhưng ta không xử lý được hai người này, thật sự không xử lý được.

Chỉ cần nhìn vào mắt Triệu Hòa Triệt ta đã cảm giác như bước vào nhà lao rồi!

 

 

Bình luận

4 bình luận

Loading...