Như Ý Không Như Ý - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:41:28
Lượt xem: 2,497

Ta và Từ Diễn, trước kia là sư huynh muội.

 

Quốc sư có một người con gái nuôi, đó chính là ta.

 

Quốc sư cũng có một đệ tử đắc ý, chính là Từ Diễn.

 

Khi Tiểu thái tử bất đầu học vỡ lòng, hoàng đế triệu ta và Từ Diễn vào cung, làm thư đồng cho thái tử.

 

Chính từ lúc đó, ta đã thích Từ Diễn, còn Từ Diễn trong mắt thì chỉ có đạo pháp.

 

Về sau, dị tộc cầu hôn công chúa, mà trong cung chỉ có một vị công chúa nhỏ chưa đến năm tuổi.

 

Vì vậy, ta từ Nhụy Nương biến thành công chúa Như Ý, phải đi xa đến phương Bắc, đổi lấy sự bình yên cho đất nước.

 

Ta từng chút từng chút cất giấu tình cảm với Từ Diễn, nghĩ rằng khi trở thành vợ người, làm mẹ người thì mối tình đơn phương này có lẽ có thể trở thành mồi nhắm nháp cùng rượu, uống rồi sẽ rơi lệ đầy mặt.

 

Nhưng thời gian đã không cho ta kết cục như vậy.

 

Trở thành công chúa Như Ý đến tháng thứ ba, khi cách kỳ thành thân còn chưa đầy hai tháng thì biên quan có quân địch xâm phạm.

 

Không ngờ rằng bọn họ lại có thần uy như vậy, liên tiếp chiếm mười tám thành trì, chỉ mất hai mươi ngày đã kéo quân đến dưới chân kinh thành.

 

Quốc gia sắp mất, tướng sĩ tháo giáp.

 

Dị tộc đưa ra thời hạn, nói rằng trong vòng ba ngày, nếu không mở cửa thành đón tân vương, chúng sẽ đốt cháy toàn bộ thành trì.

 

Ta và Tiểu thái tử trước đây đã từng trộm xem sách cấm mà phụ hoàng cất giữ, biết vẫn còn một kế có thể cứu nước.

 

Nếu có hoàng tộc nguyện hiến mình vì nước thì sẽ dùng huyết mạch của thiên tử để thanh trừ kẻ thù ngoại xâm.

 

Ta là công chúa Như Ý được ghi trên ngọc điệp, đương nhiên cũng là hoàng tộc.

 

Tiểu thái tử không đồng ý: "Ta đi."

 

Ta gạt hắn ra: "Ta đi."

 

Tiểu thái tử nói: "Ta đi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhu-y-khong-nhu-y/chuong-2.html.]

Ta đánh hắn: "Nếu ngươi dám đi, ta sẽ đánh ngươi!"

 

Hắn ấm ức vô cùng.

 

Ta ngẩng đầu nhìn trời: "Ngươi phải sống thật tốt, sau này làm một minh quân chăm lo cho dân cho nước. Đúng rồi, ngươi còn phải thay ta trông chừng Từ Diễn, sau khi ta c h ế t, không được để hắn thích cô gái khác, cũng không được để hắn thích chàng trai khác. Nghe rõ chưa?"

 

Một lý do không hợp lý.

 

Vì thế Tiểu thái tử đỏ hoe vành mắt.

 

Ta vỗ vỗ má hắn: "Không có phụ hoàng nhặt ta về nhà, ta đã c h ế t từ năm ba tuổi rồi. Giờ cũng đến lượt ta báo đáp mười ba năm ăn nhờ ở đậu này rồi."

 

Vì thế Tiểu thái tử lại khóc.

 

Ngày cuối cùng trong thời hạn ba ngày, ta dùng chu sa vẽ đầy những bùa chú phức tạp lên người.

 

Không mặc váy công chúa nữa, ta mặc một bộ đồ đỏ tươi.

 

Đó là bộ đồ thấm đẫm m.á.u rồi phơi khô, là m.á.u của ta và Tiểu thái tử.

 

Đứng trên tường thành, ta thấy bên dưới toàn là quân lính của dị tộc, đông nghịt như kiến.

 

Có người từ từ cưỡi ngựa tiến lên, ngông cuồng thổi còi : "Người trên tường thành là ai?"

 

Ta nói: "Là công chúa Như ý."

 

Hắn cười lớn: "Thì ra là vị hôn thê của ta."

 

Cách quá xa, ta không nhìn rõ tướng mạo hắn, chỉ thấy tiếng cười thô lỗ, không thể nào sánh bằng Từ Diễn.

 

Từ Diễn, Từ Diễn.

 

Lúc này hắn hẳn đang bị Tiểu thái tử quấn lấy, sẽ không phát hiện ra tung tích của ta.

 

Người trên lưng ngựa không đợi được ta đáp lại, lại điên cuồng cười lớn: "Sao nào, quá nóng lòng muốn gả cho trẫm nên mặc đồ cưới ra đầu hàng sao? Đúng là ngoan ngoãn, hiểu chuyện hơn phụ hoàng ngươi nhiều!"

 

Một tràng cười vang lên, từng ánh mắt trơ trẽn không hề che giấu.

 

Bình luận

1 bình luận

Loading...