Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NHƯ Ý HÀNG YÊU - BẮT THI CÔ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-10 18:50:00
Lượt xem: 82

5.

Trước khi tôi kịp điều tra và tìm hiểu thì đã có chuyện xảy ra ở làng Thượng Liên. 

 

Chú họ của Lý Hà đã ch. ế. t. Thi thể được phát hiện bởi nhóm phụ nữ lên núi hái trà vào sáng sớm. 

 

Họ kể rằng khi tìm thấy hắn, hắn đang bị treo cổ trên một cây hoè già và t.h.i t.h.ể hoàn toàn lạnh cóng. 

 

Cái ch. ế. t thật đau khổ.

 

Tên lưu manh được khiêng xuống núi, nhiều người trong làng đến viếng. Tôi tình cờ gặp họ khi đi ngang qua cổng làng. 

 

Tôi cũng nhìn thấy Lý Hà và Trương Tiểu Long đã nghỉ phép mấy ngày không đến trường trong nhóm người. 

 

Bọn họ sắc mặt tái nhợt, ngơ ngác đi theo người lớn, như đang sợ hãi điều gì đó. 

 

Tôi đứng trên bờ ruộng, từ xa liếc nhìn chiếc chiếu họ đang khiêng. Mặc dù có một khoảng cách nhỏ nhưng yêu tà chi khí lại mạnh mẽ đến đáng sợ. 

 

Tên lưu manh đã bị một con yêu vật hại ch. ế. t. 

 

Tôi cau mày, lấy điện thoại di động từ trong túi ra, gọi cho Tưởng Thiếu Thiên. 

 

"Mau tới đây, tôi cần cậu cùng tôi điều tra một chuyện." 

 

Tưởng Thiếu Thiên là tiểu bối của Tưởng gia, một trong mười đại linh môn. 

 

Cậu ấy bị ông nội ném tới đây và theo tôi rèn luyện hàng ma phục yêu. 

 

Tôi đã đến trước cậu ấy trong chuyến đi đến làng Thượng Liên này. Đếm thời gian, cậu ấy sẽ sớm đến nơi. 

 

Sau khi dặn dò cậu ấy thêm vài lời, tôi cúp máy. 

 

Vừa ngẩng đầu lên, liền gặp phải ánh mắt Lý Hà cùng Trương Tiểu Long. 

 

Họ kinh hãi nhìn tôi, vô thức lùi lại một bước, bởi vì mặt đất đầy bùn liền ngã xuống đất. 

 

"Là cô ta! Cô ta quay lại để trả thù!" 

 

"Cô ta đã g.i.ế.c chú họ của tôi!" 

 

Bọn họ chỉ vào tôi, nói năng không rành mạch mà hét toáng lên. 

 

"Các ngươi kêu cái gì? Còn không câm miệng!" 

 

Trưởng thôn cầm tẩu thuốc lào đi qua, hai đứa trẻ nhất thời im lặng. Nhưng đôi mắt vẫn đang nhìn tôi. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Tôi nhảy xuống khỏi bờ ruộng, đi về phía đội hình. 

 

Nhìn xuống Lý Hà, tôi hỏi hắn: “Tại sao cậu lại nói tôi hại chú họ của cậu?” 

 

Hắn chộp lấy một hòn đá trên mặt đất rồi ném nó vào tôi. 

 

"Là cô! Đêm qua chú họ tôi đến tìm cô để trút giận thay tôi! Nhưng sáng nay ông ấy đã ch. ế. t rồi! Nếu ông ấy không phải do cô hại thì còn có thể là ai?" 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhu-y-hang-yeu-bat-thi-co/chuong-3.html.]

Hắn vừa nói xong lời này, toàn bộ đội như trong nháy mắt ồ lên. 

 

Đôi mắt xám của vị trưởng làng già từ từ quay lại, tập trung vào tôi. 

 

Tôi làm như không nhận ra, ngạc nhiên nói: “Nửa đêm, chú họ của cậu lại đến tìm tôi để trút giận thay cậu phải không?” 

 

“Nếu ông ấy không ch. ế. t thì người ch. ế. t chính là tôi.”

 

6.

Tôi được đưa đến nhà trưởng làng. 

 

Họ nhốt tôi vào một căn phòng, sau đó một nhóm người ngồi trong phòng chính đang thảo luận điều gì đó. Âm thanh không hề nhỏ, tôi chỉ có thể nghe thấy. 

 

"Chẳng lẽ cô ta thật sự gi.3.t c.h.ế.t lão độc thân?" 

 

"Cô ta thoạt nhìn không có năng lực đó. Chắc là đánh bậy đánh bạ!" 

 

"Không hẳn là..." 

 

Giọng nói này trước đây tôi đã từng nghe qua. 

 

Ông ấy là cha của Trương Tiểu Long. Hắn ho khan, giọng có chút trầm xuống: 

 

“Tiểu Long của tôi hiện tại đánh ch. ế. t cũng không chịu đi học, hắn nói cô Vân là quỷ, cô ta trở về báo thù.” 

 

“Hắn còn nói Vân Như Ý chính là Tống Lan Chi.” 

 

Ngay khi cái tên Lan Chi vừa vang lên, toàn bộ hội trường lập tức im lặng. Một lúc lâu sau, mới có người run giọng hỏi: “Sao đột nhiên nhắc đến cô ta…” 

 

Cha Trương Tiểu Long tên là Trương Quân, lời nói của hắn ở làng Thượng Liên hiển nhiên có chút trọng lượng. 

 

Hỏi một đường ông ta trả lời một nẻo, ông ta hỏi: "Kể từ khi cô Vân đến làng chúng ta dạy học, trong làng có phải không úa yên bình không?" 

 

"Đầu tiên, vợ của trưởng làng Trương Húc sinh khó và đứa trẻ không thể cứu được. Sau đó Tiêu Hà bị gãy chân khi lên núi. Sau đó, những đứa trẻ đó sợ hãi đến mức không chịu đi học.”

 

“Tôi luôn cảm thấy Vân Như Ý này có gì đó không ổn.”

 

Nghe hắn nói như vậy, những người khác có chút hoảng sợ. 

 

"Vậy chúng ta phải làm sao đây?" 

 

"Không phải Tống Lan Chi đã trở về báo thù chứ..." 

 

"Hừ! Người ch. ế. t sao có thể gây chuyện được!" 

 

Trưởng thôn lúc này gõ gõ bàn "Được rồi!" Giọng hắn khàn khàn, có chút khó chịu.

 

“Một cô gái không rõ nguồn gốc làm các người sợ hãi như thế này?” 

 

“Dù thế nào đi nữa, vì cô ấy có quan hệ với Tống Lan Chi nên chúng ta không thể để cô ấy rời khỏi làng Thượng Liên lần nữa.”  

 

Trưởng làng thở dài một hơi nói: "Làng chúng ta đã nhiều năm không cúng Sơn Thần, năm nay vừa hay có sẵn tế phẩm…”

 

Loading...