Nhóc Con Của Chị - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 10:46:52
Lượt xem: 2,228

 

4. 

Sau khi Lưu Ngạn đi, bầu không khí bớt căng thẳng hơn rất nhiều

Em trai bạn tôi đề nghị chơi một trò vui, cậu ấy lấy khăn giấy ra đưa cho Giang Yến: “Em đã bao giờ nghe tới trò xé khăn giấy chưa? Đừng nói là anh chị đang ức h.i.ế.p em, em còn nhỏ nên mới có cơ hội được làm người đầu tiên đó."

Giang Yến nhận lấy khăn giấy, quay sang cầu cứ u tôi: "Chị, em nên chơi trò này như thế nào?"

“Tùy ý xé ra một mẩu, sau đó…” Tôi mím môi: “Dùng miệng chuyển cho người tiếp theo.”

Giang Yến có chút xấu hổ.

Tay hắn run nên làm rách quá nhiều. (Edit Ổ Xà Lơ: Ông run dữ ha. Ông thật cơ hội!)

Thế nên chỉ còn lại những mảnh giấy có kích thước bằng móng tay trên. 

Mọi người lập tức hò reo: “Ồ, cậu biết chơi đấy!”

Nhưng Giang Yến lại đỏ mặt: “Xin lỗi chị. Đây là lần đầu tiên em chơi nên không giỏi lắm.”

Vừa nói, hắn vừa cúi đầu, nhẹ nhàng ngậm mảnh giấy vào miệng, dựa sát vào tôi.

Hàng mi dài của hắn rũ xuống, che đi đôi mắt trong veo.

Mắt tôi lướt từ sống mũi cao đến điểm trắng giữa đôi môi đỏ tươi của hắn.

Không hiểu sao, hơi thở của tôi hơi dồn dập.

Chả biết có phải do kết quả của hai ly tôi vừa uống  hay không, nhưng dường như vừa nhìn thấy khóe môi của hắn hơi nhếch lên.

Tôi đặt ngón tay lên môi Giang Yến, sau đó nhẹ nhàng nhặt mảnh giấy: “Tôi thua rồi.”

Vừa nói tôi vừa cầm ly rượu trên bàn lên uống cạn.

Sau vài hiệp, tôi luôn bỏ qua Giang Yến.

Lần nữa tới lượt hắn, hắn liền trực tiếp cướ p  ly rượ u từ tay tôi rồi uống một ngụm.

"Em đang làm gì thế?"

"Chị, chị uống nữa sẽ say đấy."

“Em thật tệ…”

Tôi cười khúc khích, cảm thấy choáng váng rồi ngả vào vai Giang Yến.

Những người khác đang thúc giục tôi tiếp tục uống phạt, Giang Yến lạnh lùng liếc nhìn chàng trai hét to nhất, cầm ly rượu lên uống giúp tôi một ly nữa.

"Chị có chút không thoải mái, em đưa chị về trước."

Bạn tôi vội đuổi theo ra ngoài: “Muốn chị chở hai người về không?”

Bắt gặp ánh mắt của Giang Yến, cô ấy  lập tức thay đổi lời nói: "Đi khách sạn gần đây à?"

"Cậu nói vớ vẩn gì vậy?" Tôi ra hiệu cho cô bạn, sau đó ngước mắt nhìn Giang Yến, "Khi mẹ cậu ấy thành công kết hôm với cha tôi, cậu ấy sẽ là em trai tôi... Nhưng mẹ tôi mới mất có nửa năm, cha tôi nói sẽ hoãn lại sau. Tôi biết bà ta, vào ngày chôn cất mẹ, tôi đã nhìn thấy rõ ràng bà ta trong vòng bạn bè WeChat của ông ta..."

"Hả? Mối quan hệ của cậu phức tạp thế à?" Bạn thân nhìn tôi đau khổ rồi cứ ơp tôi lại.

"Vậy chị đưa Tố Tố về nhà."

Giang Yến không buông ra: "Chị đưa kiểu gì? Chị muốn lái xe khi say rư ợ u à?"

Nói xong hắn bắt taxi đưa tôi ngồi vào ghế sau.

"Em trai... tối nay em uống cũng nhiều, làm sao có thể uống được tốt như vậy?" Tôi kéo cổ áo Giang Yến, nheo mắt nhìn hắn.

Giang Yến bắt lấy tay tôi, đưa nó lên má hắn, cụp mắt xuống, nói: "Chị chạm vào mặt em đi, rất nóng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhoc-con-cua-chi/chuong-3.html.]

Làn da của hắn mịn màng và mỏng manh đến mức tôi không thể cưỡng lại mà muốn chạm vào thêm lần nữa.

Hơi thở của Giang Yến có chút nặng nề, xe khởi động, tôi không thể ngồi yên mà tựa vào n.g.ự.c hắn.

Nhịp tim của hắn đập mạnh mẽ, hơi nhanh, tôi liền cười trêu chọc: “Em chỉ là một đứa trẻ thôi.”

Hơi thở ấm áp của Giang Yến chợt lướt qua tai tôi, giọng nói trầm trầm: "Đúng vậy, em điên rồi, chị à."

5. 

Ngày hôm sau khi thức dậy tôi đã ở trong khách sạn.

Điện thoại của tôi có rất nhiều cuộc gọi nhỡ của cha.

Khi nhìn thấy tin nhắn ông ta gửi, tôi chợt sững sờ.

"Con về nhà đi, cha và Giang Mộng có thể thương lượng chuyện này. Chỉ cần con về nhà an toàn, cha đã sai rồi."

Tại sao thái độ của cha tôi lại thay đổi nhanh chóng chỉ sau một đêm?

Cho đến khi tôi nhìn thấy tin nhắn tiếp theo:

"Giang Yến vẫn còn là một đứa trẻ, cha không tán thành việc con làm với hắn."

Hóa ra là vì Giang Yến.

Đêm qua tôi giả vờ say. Cố tình lừa hắn nửa chừng ở đây, vì tôi hận người đàn bà kia nên đã  ác ý hôn hắn.

Nhưng khoảnh khắc hắn xúc động gọi chị tôi đã suy sụp, đuổi hắn biến đi, và nói rằng sẽ không bao giờ để mẹ con hắn tới sống trong nhà tôi.

Sau khi Giang Yến rời đi, tôi lại mơ thấy mẹ mình.

Bà vẫn như lúc trẻ, mặc một chiếc váy cotton rộng thùng thình.

Bụng thì nhô lên vì đang mang thai được năm tháng.

Bà ở đang trong bếp làm bánh bao cho tôi, chiếc đài cổ phát một bản cello du dương.

Đó là một buổi sáng đẹp trời nhưng vào lúc này lại có tiếng gõ cửa dồn dập.

Lồng n.g.ự.c tôi cứng đờ, tôi la khàn cả cổ để gọi mẹ: “Đừng mở cửa!”

Nhưng bà lại quay lại mỉm cười với tôi như chưa hề nghe thấy gì: "Tố Tố, ăn sáng ngon miệng nhé, mẹ sẽ đưa con đến trường."

Tôi muốn lao tới ôm chặt lấy bà nhưng chân lại không cử động được.

Tôi bất lực nhìn bà mở cửa ở bên ngoài có một người phụ nữ trẻ say rượu đang ngồi.

Vừa nhìn thấy mẹ tôi, cô ta đã đứng dậy kéo bà lại: “Chị ơi, em cầu xin chị, hãy nhường Diệp Húc cho em được không? Anh ấy muốn chia tay với em, em thực không thiết sống nữa. .."

Mẹ tôi vô thức bảo vệ bụng mình rồi hỏi cô ta là ai.

Tiếng van xin của người phụ nữ đã thu hút một số hàng xóm đến xem, cô ta còn không biết xấu hổ mà nói thẳng với mọi người rằng mình là bạn gái của cha tôi đang sống ở nước ngoài.

Nhưng gần đây, dự án của cha tôi ở đó đã hoàn thành nên ông ta đã để lại một khoản tiền rồi bỏ đi.

Cuối cùng cô ta đã tìm thấy ông ta nhưng giả vờ không nhận ra và yêu cầu nhân viên bảo vệ đuổi cô ta ra ngoài.

"Tôi thực sự rất yêu anh ấy, tại sao lại làm như vậy với tôi! Rõ ràng anh ấy đã có vợ, tại sao anh ấy lại nói dối tôi rằng sẽ cưới tôi?" Người phụ nữ loạng choạng, gần như không chống đỡ được thân hình gầy gò, bọng mắt sưng tấy đỏ bừng bỗng trợn ngược nhìn chằm chằm vào bụng mẹ: “Chị ơi, chị đang có thai à?”

Những gì xảy ra tiếp theo là cơn ác mộng đã đeo bám tôi suốt những năm qua.

Người phụ nữ cười quái ác rồi bất ngờ nắm lấy cánh tay mẹ tôi kéo về phía đường.

Mẹ tôi bị cô ta kéo ngã xuống đất, còn người phụ nữ bị một chiếc ô tô con chạy ngang qua đè lên đầu và t ử vong tại chỗ.

Vì quá sốc, hôm đó mẹ tôi đã bị s ả y t h ai. 

Nếu đứa trẻ đó vẫn còn, chắc hẳn nó cũng ngang tuổi Giang Yến.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...