Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nhặt được cây nhân sâm tinh - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-08-26 21:06:49
Lượt xem: 22

Phòng bệnh là phòng đơn, hành lang bên ngoài rất ồn ào. Tiếng gõ cửa vang dội, tôi bèn mở cửa ra.

Bên ngoài đứng một nhóm người, người đàn ông đứng đầu nhìn chằm chằm vào tôi khiến tôi rùng mình. Tuổi ông ta cũng ngang ngửa với Tạ Minh, nhưng không đẹp bằng nửa phần Tạ Minh. Ông ta đẩy mạnh tôi ra, tiến đến gần giường.

"Tạ Minh, mày nợ tao đồ thì khi nào trả?"

Tạ Minh bị tiếng ồn đánh thức, anh nhíu mày, nói lạnh lùng, "Noãn Noãn, em ra ngoài trước đi."

Tôi lắc đầu, dịch chuyển vị trí đứng sau lưng Tạ Minh. Không phải tôi mong anh bảo vệ tôi, mà là tôi sợ anh bị nhóm người này đánh chết.

Người đàn ông trông có vẻ hung hãn, ép buộc Tạ Minh giao lại cổ phần trong tay. 

Tin tức Tạ Minh bệnh nặng đã khiến các lãnh đạo trong công ty rục rịch muốn chiếm đoạt. Người đàn ông này là anh ruột của Tạ Minh, không bệnh tật gì, không như Tạ Minh đang phải đấu tranh với đau đớn.

"Tạ Minh, mẹ mày lái xe đ..âm ch..ết bố tao, mày không đáng sống, mày có tư cách gì quản lý công ty." Người đàn ông đó nhìn Tạ Minh rồi khinh bỉ nói.

Tạ Minh luôn giữ vẻ lạnh lùng, ít khi tức giận, nhưng lần này, đôi mắt anh hiện lên tia máu, khó chịu rút ống truyền dịch ra, cảnh cáo, "Tạ Thiên Lý, dù tao có chết, mày cũng đừng mong có lợi lộc từ tao."

Người đàn ông nghe xong, khuôn mặt trở nên méo mó, định đ.ấ.m vào mặt Tạ Minh.

Ôi trời! Động thủ rồi sao? Tôi tới liền đây! Tôi nhanh chóng ra tay, dùng chiêu vật ngược vai, đá..nh đ..ánh... đán..h c.h.ế.t kẻ xấu. Sau khi đ..ánh xong, toàn thân tôi thấy sảng khoái.

Tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt đầy ngạc nhiên và phức tạp của Tạ Minh. Anh nhìn chằm chằm vào Tạ Thiên Lý dưới chân tôi, như thể bị giẫm phải đuôi.

"...."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhat-duoc-cay-nhan-sam-tinh/chuong-11.html.]

"Hu hu hu, Tạ Minh, em sợ quá." Tôi lặng lẽ thả chân ra, không... đây không phải là tôi.

“Được rồi, em đừng sợ."

Tạ Thiên Lý mặt không cam lòng bị bảo vệ kéo đi. Anh ta nhìn tôi, cười độc ác, "Tạ Minh, tao sẽ khiến mày mất đi thứ quý giá nhất."

Vừa dứt lời, Tạ Minh trở nên hung bạo, đáng sợ, anh đá mạnh vào bụng ông

ta...

Thứ quý giá nhất... là mạng sống của

Tạ Minh.

Trong lòng tôi cảm thấy khó chịu, nước mắt không ngừng rơi, như thể tôi bị ức hiếp, "Tại sao anh ta lại không muốn anh sống?"

Tạ Minh không nói gì, anh nắm lấy tay tôi, nhẹ nhàng xoa nắn.

Da tôi rất trắng, vết bầm dễ thấy, nhưng hoàn toàn không đau.

Trà Sữa Tiên Sinh

Bỗng nhiên, anh nói với giọng buồn bã, "Nhuận Nhuận, em hối hận không? Anh chẳng thể cho em gì."

Tôi lắc đầu, hoàn toàn không hiểu tại sao lại phải hối hận.

Từ hôm đó, mỗi khi ra ngoài, Tạ Minh đều mang theo vệ sĩ.

Loading...