Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 594

Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:13:49
Lượt xem: 6

“Thích có sự khác nhau, thích là... khi con nhìn người đó, cảm thấy người đó chỗ nào cũng tuyệt vời.”

“Đúng rồi, anh Tiểu Bác chỗ nào cũng tuyệt hết.” Tống Sở nghiêm túc nói.

Mã Lan: "..."

Cho nên con gái của bà rốt cuộc có hiểu giữa ngưỡng mộ và người yêu khác với nhau như thế nào không?

Tống Sở kéo tay áo của Mã Lan:

“Mẹ giận hả?”

Mã Lan thở dài: “Mẹ không phải giận, là... cảm thấy hai đứa còn nhỏ, có nhiều chuyện chưa hiểu, nếu về sau hai đứa chia tay thì sao? Rất lúng túng.”

“Tại sao lúng túng? Chia tay thì anh Tiểu Bác vẫn là anh Tiểu Bác của con thôi.”

Tống Sở cảm thấy cách ở chung hiện tại với anh Tiểu Bác so với lúc chưa quen nhau chẳng có gì khác, nên không sao cả.

“Con gái ngốc, về sau Tiểu Bác chia tay với con, tìm người yêu mới thì con sẽ làm sao?”

“Anh Tiểu Bác tìm người khác?”

Tống Sở nhướng mày, tưởng tượng cảnh đó thì lòng chua xót, mũi cũng cay.

MonkeyDManh

"Có chút khó chịu, không muốn anh Tiểu Bác quen người khác, có phải con rất ích kỷ không mẹ?”

Mã Lan nghe vậy cảm thấy tiêu thật, con gái thật sự thích Tiểu Bác.

Nếu không thì tính cách của con gái sảng khoái như vậy, không thể nào ghen.

Mã Lan khó xử, Tô Chí Phong và Giang Bác cũng tan rã trong không vui.

Tóm lại đều nói chuyện không thành công.

Loại chuyện này Tô Chí Phong không tiện nói thẳng với Tống Sở, đành hỏi Mã Lan.

Sau khi nghe Mã Lan nói, Tô Chí Phong càng giận hơn: “Sở Sở còn nhỏ như vậy, biết cái gì? Tiểu Bác... Tiểu Bác là rất ưu tú, đồng chí nữ bình thường cũng dễ thích nó, nhưng... hai đứa còn nhỏ.”

Mã Lan nói: “Chí Phong, ông nói xem làm sao bây giờ? Hai đứa nhỏ rất kiên định, tôi cảm thấy mình dường như đang bổng đánh uyên ương."

“Đừng nói vớ vẩn, uyên ương gì, chỉ là hai đứa nhỏ không hiểu chuyện.”

“Gì mà không hiểu, trong đội chúng ta cỡ tuổi như tụi nó đều có thể kết hôn."

Tô Chí Phong: "... cố suy nghĩ thêm đi.”

Bởi vì sợ cha mẹ tức giận, Tống Sở không dám lén gặp Giang Bác, hai người chỉ trao đổi qua mạng.

Tống Sở hỏi Giang Bác có bị đánh không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-594.html.]

Giang Bác nói: “Yên tâm đi, không có."

"Cha mẹ rất giận, làm sao bây giờ?”

Tống Sở ủ rũ.

"Không cần lo lắng, để anh giải quyết.” Giang Bác cực kỳ tự tin nói.

Tống Sở trợn trắng mắt, lúc trước anh Tiểu Bác cũng nói như vậy, kết quả hiện tại thế nào?

Không cần biết Mã Lan có giận hay không, dù sao tâm trạng của Tô Chí Phong cũng rất tệ, vì chuyện này mà buổi tối trằn trọc, hôm sau trông ông tiều tụy không thôi.

Tô Chí Phong định bụng tạm bình tĩnh hai ngày, tìm cách nói chuyện với con trai, kết quả mới sáng sớm, Giang Bác đột nhiên đã nói: “Cha mẹ hãy đồng ý đi.”

Tô Chí Phong siết chặt đũa: “Nếu con và Sở Sở quen nhau thì cha sẽ không nhận đứa con trai này.”

Tống Sở sốt ruột kêu lên: “Cha!”

Giang Bác nghiêm túc nói: “Con rể cũng được.”

Vì hẹn hò với Sở Sở, Giang Bác đã nghiêm túc nghiên cứu quan hệ nhân vật ở Hoa quốc.

Tô Chí Phong cùng Mã Lan: "..."

Tô Chí Phong tối sầm mặt nói: “Đừng nói bừa, hai đứa mới bao nhiêu tuổi? Con rể cái gì.”

Giang Bác giơ ngón tay:

“Còn ba năm."

"..."

Dẹp, không ăn sáng nữa.

Buổi sáng, người đi làm, người đi học. Giang Bác vốn muốn cùng Tống Sở đến trường, nhưng lãnh đạo lớn mời anh đi bàn việc nên cô kêu anh cứ đi chỗ lãnh đạo lớn.

Ngoài đường vẫn chìm trong bầu không khí vui sướng, đều đàm luận phát triển hiện giờ của Hoa quốc.

Lúc Tống Sở đến trường, trong trường học đã giăng biểu ngữ chúc mừng máy bay thành công thử cất cánh.

Các học sinh trong lớp phấn khởi bàn tán.

Tống Sở bị bầu không khí cảm nhiễm, tâm trạng khá lên nhiều, cô hãnh diện vì Giang Bác, tự hào thay anh.

Nhưng nhớ đến cha mẹ khiến cô thở dài, anh Tiểu Bác tốt như vậy, tại sao cha mẹ không cho họ quen nhau.

Nếu cha mẹ luôn không đồng ý thì phải làm sao?

Tôn Á tám chuyện rôm rả với mọi người xong quay lại thấy Tống Sở buồn rầu không vui bèn hỏi: “Sao thế? Ngày vui như vậy mà cậu thở dài.”

"Không có gì, tớ rất vui.” Tống Sở nói nhỏ, tiếp đó rối rắm hỏi Tôn Á: “Tôn Á, nếu cha mẹ của cậu không đồng ý cho cậu quen lớp trưởng thì cậu sẽ làm sao?”

Loading...