Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 571

Cập nhật lúc: 2024-10-07 20:52:47
Lượt xem: 3

Tống Sở vui vẻ nói: "Điều này không phải đang chứng tỏ nước chúng ta đang mạnh lên sao."

Tô Chí Phong nói: "Còn chưa chắc, chỉ có thể nói nước ta đang dần mạnh lên, đây là cả một quá trình."

Tống Sở tự hào nói: "Anh Tiểu Bác nhà chúng ta đã cống hiến rất nhiều."

"Chẳng phải như thế sao." Mã Lan Hoa cũng rất tự hào.

Chỉ có bà mới biết anh đã thay đổi nhiều như thế nào.

Việc tuyển chọn học sinh đi du học rất phức tạp, trường học vẫn tất bật chọn học viên, rất náo nhiệt.

Nhưng các lãnh đạo lại không muốn chọn những nhân tài ưu tú nhất.

Đây cũng là ý của lãnh đạo phía trên, cái chỉ thị này khiến cho lãnh đạo trường học cũng có chút bối rối. Suy cho cùng thì cơ hội tốt như vậy, đương nhiên nên dành cho những nhân tài ưu tú nhất, để bọn họ học hỏi kiến thức nước ngoài, trở về xây dựng tổ quốc.

Không chỉ lãnh đạo trường học khó hiểu, mà một số lãnh đạo cấp trung cũng rất khó hiểu.

Nhưng vẫn có một số người biết nguyên nhân vì sao các lãnh đạo lại làm như vậy.

Hiện tại Trung Quốc không thiếu kỹ thuật, cái thiếu là nhân tài có tài năng.

Những nhân tài đứng đầu này, nhất định phải được đưa đến cơ sở đào tạo để học những kỹ thuật tiên tiến.

Những du học sinh khác thì đi học một số phương diện kỹ thuật khác, rồi trở lại làm nhân tài cấp cao phát huy sức mạnh trong ngành công nghiệp.

Thế là đến khi người cuối cùng được tuyển, những sinh viên được chọn đều là những học viên có thành tích bình thường.

Mà mấy sinh viên có năng khiếu sau khi được chọn đều được đưa ra khỏi trường học một cách âm thầm, tuyên bố với bên ngoài là sẽ du học, nhưng trên thực tế là đi đâu cũng chỉ có bản thân bọn họ biết.

Các bạn trong lớp Tống Sở vô cùng ghen tị.

Rất nhiều người đã có ý nghĩ muốn ra nước ngoài học, muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Tôn Á cũng có chút mong đợi, thấy vẻ mặt Tống Sở không thay đổi thì nói: "Cậu không muốn ra nước ngoài sao?"

"Xuất ngoại làm gì, đất nước chúng ta rất tốt mà."

"Đi ra ngoài học hỏi thêm kiến thức, thế giới bên ngoài...."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-571.html.]

Tống Sở lắc đầu: "Không muốn, hơn nữa thế giới bên ngoài không chắc là sẽ tốt hơn chúng ta, không chừng người ta cũng muốn đến chỗ chúng ta đấy."

“...” Làm sao có khả năng. Lời này Tôn Á không nói ra, mặc dù bọn họ yêu nước, nhưng mà vẫn không có ai dám mạnh dạn mà nói rằng đất nước mình lớn mạnh hơn các nước khác.

Không bao lâu sau trong trường học lại bắt đầu lan truyền tin tức.

Nước ngoài muốn sắp xếp sinh viên đến Trung Quốc du học, cái này gọi là giao lưu học tập.

Tin tức này còn chấn động hơn so với tin những sinh viên du học trước đó.

Dù sao trước đó cũng không phải là không có du học sinh, nhưng đến Trung Quốc du học thì...

Trung Quốc bọn họ đã lớn mạnh như vậy sao, lớn mạnh đến mức các nước khác cũng muốn sang bên bọn họ học tập?

Không biết vì sao trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm xúc phấn khích.

Các học sinh suốt mấy ngày nay cứ mỗi khi nhắc đến chuyện này thì gương mặt ai nấy cũng đều mang cảm xúc tự hào.

Buổi tối khi Tống Sở nói chuyện cùng Giang Bác cũng nói đến chuyện giao lưu học tập.

"Nghe nói màu da bọn họ trắng hơn so với chúng ta, tóc cũng không dài. Bọn họ còn rất cao, thật muốn nhìn xem như thế nào."

MonkeyDManh

Dáng dấp cao và da trắng sao?

Giang Bác nhướng mày: "Đừng đến quá gần bọn họ."

Tống Sở nói: "Vì sao?"

Giọng điệu của Giang Bác trịnh trọng mà ra vẻ nghiêm túc: "Ngộ nhỡ là đặc vụ thì sao?"

“...” Tống Sở tưởng tượng, cô cảm thấy hơi có lý. Cô nghiêm túc trả lời: "Anh Tiểu Bác, em biết rồi."

Khóe miệng Giang Bác hơi cong lên một chút.

Tống Sở lại nghĩ đến còn có mấy ngày nữa là sinh nhật của Giang Bác.

Cô nói: "Anh Tiểu Bác, em đến tổ chức sinh nhật cho anh nhé."

"Được!"

Hôm sau khi đang ăn sáng, Tống Sở bàn bạc chuyện này với cha mẹ: "Anh Tiểu Bác rất lâu chưa trở về rồi, con đã đồng ý sẽ đi gặp anh ấy. Nhân dịp sinh nhật, con đi sang bên kia với anh ấy, khỏi để anh ấy chạy tới chạy lui, bây giờ công việc của anh ấy rất vất vả."

Loading...