Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 390

Cập nhật lúc: 2024-10-03 21:14:59
Lượt xem: 1

Sau khi mọi người đi, Mã Lan đóng cổng lại, cả gia đình liếc nhìn nhau, sau đó hào hứng tham quan kỹ xung quanh ngôi nhà. Thật sự là càng nhìn càng thấy đẹp, nơi nào cũng cảm thấy thích. Tuy sân không lớn như sân ở quê của bọn họ, nhưng ngôi nhà nhỏ thực sự nhìn đẹp hơn nhiều so với nhà cũ.

Tô Chí Phong nói: "Tôi cảm thấy vẫn là nhà với khoảng sân to của mình tốt hơn, dù sao nhà này cũng không phải nhà của chúng ta."

Mã Lan cũng gật đầu.

Mặc dù nhà đẹp nhưng không phải là nhà của mình, lúc trước, tuy bọn họ đã từng ở phòng của cơ quan nhiều năm, sau đó mới chuyển sang căn nhà gạch xanh sân rộng, nhưng thời gian đó vẫn là thời gian bình yên nhất.

Tống Sở lo lắng nói: "Vậy, chúng ta sẽ dọn ra ngoài ư?"

Mã Lan an ủi: "Không sao, mấy năm tới cứ tạm ở đây cũng được."

Giang Bác nói: "Vậy chúng ta tự mua, nhà ở đây đắt lắm sao?"

“.....”

Tô Chí Phong và Mã Lan ngơ ngác nhìn con trai.

MonkeyDManh

Nó không phải là vấn đề đắt hay không, có thể mua được nhà ở huyện Bình An là bởi vì Huyện trưởng Lữ hỗ trợ. Còn chuyện muốn mua nhà ở Thủ đô? Điều đó là không thể.

Ở đây, ngay cả các lãnh đạo lớn cũng đều sống trong phòng của cơ quan.

Mã Lan đương nhiên không thể đả kích bọn nhỏ, nói: "Cha mẹ cũng muốn, nhưng mà rất đắt, chúng ta tích lũy tiền trước đã nhé."

Tống Sở lại nghĩ tới những thỏi vàng trong không gian của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-390.html.]

Giang Bác thì nghĩ đến việc phải giành được thật nhiều tiền thưởng: "Con biết rồi, con sẽ kiếm tiền mua nhà, đến lúc đó con sẽ mua một căn nhà lớn hơn."

Mã Lan xoa đầu con trai: "Tắm rồi đi ngủ đi." Trong mơ cái gì cũng có.

Ngôi nhà kiến trúc kiểu tây còn có một ưu điểm khác, đó chính là nhà vệ sinh thuận tiện. Ngày trước đi vệ sinh, mỗi ngày bọn họ đều phải chạy ra nhà vệ sinh công cộng, buổi sáng còn phải đổ bô, bây giờ thì tốt hơn vì đã có một nhà vệ sinh riêng trong nhà.

Điều khiến Mã Lan phấn khích nhất là trong phòng còn có một vòi hoa sen, cuối cùng cũng được đi tắm gội.

Ngẫm lại thời gian xây dựng ngôi nhà này, Mã Lan chỉ cảm thấy trước kia kẻ có tiền đúng là sống cuộc sống đi đầu thời đại. Đừng nói thời kỳ dân quốc lạc hậu, những kẻ có tiền ngay cả nước máy cũng đã dùng.

Ngày hôm nay khá nóng, cả nhà đi tắm sau đó mặc đồ ngủ trở về phòng của mình và làm việc cá nhân. Mặc dù bọn họ có thời gian nghỉ ngơi hai ngày nhưng hai ngày này phải làm rất nhiều chuyện, thành ra thời gian buổi tối cũng không thể lãng phí.

Việc đầu tiên là viết thư báo bình an cho người trong nhà và nói một chút về tình hình ở đây.

Tô Chí Phong phụ trách viết cho bên nhà họ Tô, miêu tả một chút về ngôi nhà bên này của bọn họ, hưởng thụ đãi ngộ và quan tâm đặc biệt của đất nước dành cho bọn họ và bảo mọi người không cần lo lắng.

Mã Lan thì viết cho người nhà ông cụ Mã, trước khi đến Thủ Đô vội vàng bàn giao công việc, sau đó lệnh điều động đột nhiên tới, lúc đó vẫn là tháng sáu, là thời điểm bận rộn nhất ở quê. Nghĩ đến Tết Nguyên Đán hàng năm đều sẽ gặp mặt ăn Tết, lần này cũng phải trở về, nhưng lần này có lẽ Mã Lan không thể trở về nên chỉ có thể nhờ người mang theo giúp một bức thư cho nhà họ Mã, nhắc mọi người không cần gửi đồ đến huyện, có lẽ ăn Tết xong bà mới trở về, lần viết thư này cũng là báo bình an.

Tống Sở phải viết nhiều nhất, phải viết cho đám Tô Bảo Cương, phải viết cho ông bà nội, còn phải viết cho ông bà ngoại nữa, à còn có cả bà lão Lâm và cô Út nữa.

Vì vậy cô đã nằm trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường mình và viết đến tận đêm khuya.

Trên chiếc giường nhỏ cách vách, Giang Bác ngồi ở trên giường đọc sách, con mắt thỉnh thoảng nhìn ngắm Tống Sở sau đó nhìn vào chiếc giường đơn khác cách giường anh hai cái bàn nhỏ mà ghét bỏ không thôi.

Tống Sở viết đến mức tay run, chỉ mới viết được ba phong thư nhưng đã phải thu dọn một chút định để ngày mai viết tiếp.

Nằm ở trên giường, cô trở mình trên chiếc giường nhỏ của bản thân: "Anh Tiểu Bác, nơi này cũng rất tốt, muỗi rất ít, nhà cũng đẹp nữa nhỉ."

Loading...