Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 290

Cập nhật lúc: 2024-10-01 21:58:52
Lượt xem: 2

Chương 290:

Vì vậy gật đầu: "Con cho bọn họ nửa giờ."

Sáu chuỗi hồ lô đổi lấy nửa giờ gặp mặt, kỹ sư trưởng Ngô có chút không nói nên lời.

MonkeyDManh

Xưởng trưởng Cao ngược lại rất vui mừng: “Xem ra, mặc dù cố vấn Tô của chúng tôi bình thường rất nghiêm túc, nhưng vẫn có tính tình của một đứa trẻ.” Ông ta đột nhiên biết cách tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với cố vấn Tô rồi.

Hai người ngồi trên một chiếc xe jeep đến nhà của Giang Bác.

Mã Lan cũng trở lại để tiếp đãi bọn họ.

Bởi vì Giang Bác muốn tiếp đãi khách, Tống Sở cũng không thể viết sách cho nên cũng cùng nhau đến tiếp khách.

Khi Xưởng trưởng Cao mang người vào, kỹ sư trưởng Ngô nhìn thấy hai đứa trẻ đang đứng bên lò lửa.

Lập tức cả người không biết phản ứng thế nào.

Nên bắt tay? Hay là nên ôm một cái? Hoặc là xoa đầu một cái bày tỏ sự gần gũi?

Cũng may có Tống Sở giải vây cho ông ta: "Kẹo hồ lô là của ông sao? Cám ơn ông, ăn rất ngon ạ!"

Kỹ sư trưởng Ngô cười: "Hai đứa thích là tốt."

Mã Lan giới thiệu con trai và con gái của mình với người đàn ông trước mặt.

Thấy cậu bé đúng là Tô Giang Bác, kỹ sư trưởng Ngô một lời khó nói hết, trong lòng hết sức khiếp sợ.

Giang Bác nhìn vào đồng hồ trên cổ tay mẹ: "Xin lỗi, bây giờ là hai giờ rưỡi, tôi muốn bắt đầu công việc khác vào lúc ba giờ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-290.html.]

Xưởng trưởng Cao nói: "Đúng đúng đúng, tôi đến đây để nói về công việc chính sự, vị này là kỹ sư trưởng Ngô muốn hỏi cậu về chuyện cái lò đó."

Kỹ sư trưởng Ngô nói: "Đúng, cố vấn Tô, tôi muốn hỏi cậu một chút, liên quan đến bản kỹ thuật lò luyện thép của cậu."

Vật liệu mặc dù trọng yếu, nhưng dù sao cũng chỉ là vật liệu, nhưng lò luyện thép có thể luyện ra càng nhiều thép, ông ta đương nhiên muốn biết chỗ tốt của lò luyện, ông ta đã nghiên cứu qua, lò luyện quả thật rất đặc trưng.

Khi nói đến vấn đề học thuật, khuôn mặt của Giang Bác trở nên nghiêm túc hơn: “Tôi gọi nó là lò thổi hỗn hợp trên và dưới, cung cấp oxy chính cho quá trình luyện thép từ phần trên của bể luyện thép thông qua ống thổi oxy ở phía trên, đồng thời cung cấp oxy chính cho luyện thép từ lò chôn, vòi ở phía dưới thổi oxy hoặc khí trơ, đôi khi kèm theo bột cần thiết vào bể nóng chảy để tăng cường khuấy trộn bể nóng chảy và phản ứng luyện kim tương ứng, tôi đã ghi lại các nguyên tắc thiết kế cụ thể trong dữ liệu, các ông có thể tự mình kiểm tra.”

Kỹ sư trưởng Ngô kích động nói: "Cho nên lò luyện này, nó thực sự có thể tăng cường khuấy động bể nóng chảy, tỷ lệ luyện thép thành công cao hơn."

Giang Bác gật đầu một cái: “Cách này lãng phí ít hơn.” Lúc đó, anh thật sự lo lắng về việc lãng phí tài nguyên, vì vậy anh đã thiết kế nó theo cách này.

Trái tim phấn khích của kỹ sư trưởng Ngô đập nhanh hơn, hôm qua nhìn thấy lò luyện, ông ta cảm thấy cái lò dường như đã được cải tiến.

Tuy trong lòng ông ta đã có suy đoán, cũng từ trong tài liệu mà công xưởng thép huyện Bình An cung cấp có được một số kết luận, nhưng ông ta vẫn muốn nghe người thiết kế lò tự mình nói một chút, mới có thể khẳng định.

Bây giờ nó đã được khẳng định, kỹ sư trưởng Ngô đương nhiên rất phấn khích, ông ta thậm chí có thể nghĩ đến việc nếu chiếc lò này phổ biến rộng rãi đối với ngành luyện thép trong nước sẽ cải thiện đến mức nào.

Thấy ông ta phấn khích, Xưởng trưởng Cao tò mò hỏi: "Kỹ sư trưởng Ngô, anh không sao chứ?"

“Xưởng trưởng Cao, anh còn chưa nghĩ tới công dụng của lò luyện thép sao?” Kỹ sư trưởng Ngô kinh ngạc hỏi.

Xưởng trưởng Cao mặt đầy vẻ khó hiểu, suy nghĩ gì? Lò luyện thép? Không phải nó được xây dựng với mục đích luyện ra các loại thép mới sao?

Đột nhiên, ông ấy nghĩ tới một chuyện, kinh ngạc vui mừng hỏi: "Ý của anh là, lò luyện không chỉ có công dụng trong luyện thép?"

Ông ta đập tay: "Ồ, tôi quên mất cái này!"

Loading...