Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 286

Cập nhật lúc: 2024-10-01 21:57:47
Lượt xem: 1

Chương 286:

Giang Bác cảm thấy luyện lâu như vậy mới luyện xong, anh cảm thấy không có gì đáng vui mừng.

Tống Sở ngừng viết sách, chạy tới nói: "Anh Tiểu Bác lại làm được việc gì lớn sao?"

Huyện trưởng Lữ cười nói: "Đúng vậy, lần này chúng ta làm ra thép loại tốt, tương lai ngành ô tô nước ta nhất định phải thay diện mạo mới."

Giang Bác nói: "Thân xe của tôi bị rỉ sét."

Huyện trưởng Lữ: "..." Thì ra là thế...

Xưởng trưởng Cao không hiểu lắm về Giang Bác, nghe Giang Bác nói mấy điều này, ông ta lập tức vỗ n.g.ự.c mình nói: "Không sao, tôi sẽ thay nó cho cậu!"

Xe nhỏ như vậy, có thể tốn bao nhiêu vật liệu chứ, bản thân chính là muốn khen thưởng.

Xưởng trưởng Cao đã nói như vậy, Huyện trưởng Lữ đương nhiên cũng hào phóng: "Đến lúc đó tôi sẽ nói cho ông Cổ bên kia đổi cho cậu, muốn đổi thành cái gì?"

“Sao cũng được, không muốn nhiều màu!” Anh nhấn thật mạnh hai chữ nhiều màu.

Anh không muốn một chiếc xe lòe loẹt nữa, thật xấu!

Huyện trưởng Lữ xoa lỗ mũi, ông ta cảm thấy xe của trẻ con càng nhiều màu càng đẹp mắt, nhưng nếu đứa trẻ không vui, vậy quên nó đi.

Huyện trưởng Lữ bày tỏ, chờ sau khi báo cáo vật liệu thép, chắc chắn sẽ thưởng cho Giang Bác.

Sau khi nói xong, Huyện trưởng Lữ và Xưởng trưởng Cao hướng tới Mã Lan và Tô Chí Phong tiến hành khen thưởng cha mẹ bọn trẻ, Huyện trưởng Lữ nói: "Đều là nhờ hai người giáo dục bọn trẻ tốt."

MonkeyDManh

Mã Lan chột dạ cười, bà thật sự không giáo dục đứa trẻ này, trời sinh liền đã giỏi như vậy.

Xưởng trưởng Cao nói: "Đồng chí Mã Lan, công việc của cô ở công xưởng như thế nào rồi? Có muốn thử làm trong văn phòng ủy ban công xưởng không? Tôi biết biểu hiện công việc của cô rất tốt."

Mã Lan nhanh chóng lắc đầu, mặc dù bà thực sự muốn thăng chức, nhưng càng muốn dựa vào năng lực của bản thân, chứ không phải dựa vào quan hệ của con trai mình

Nếu không, những người phía dưới sẽ không phục: "Xưởng trưởng, tôi tham gia công đoàn chưa được bao lâu, tôi còn muốn học hỏi thêm nhiều thứ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-286.html.]

Xưởng trưởng Cao có một chút thất vọng, ông ta vẫn muốn thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với đồng chí Mã Lan, sau này nhờ cậy cố vấn Tô sẽ thuận tiện nhiều hơn.

Nhưng mà tư tưởng ý thức của đồng chí Mã Lan quá cao.

Hai mẹ con này, cảnh giới giác ngộ đúng là cao, những đồng chí như vậy, sau này phải được phát huy hơn nữa.

Huyện trưởng Lữ và Xưởng trưởng Cao sau khi nói chuyện một lúc đã rời đi, bây giờ sản phẩm thép mới sắp ra mắt, bọn họ phải nhanh chóng sắp xếp công việc tiếp theo.

Mã Lan đóng cửa lại, nhìn đồ ăn đưa tới nhà, mặt lập tức thở dài.

"Tôi lại cảm thấy, chúng ta ăn cũng quá nhiều rồi."

Trước đó dưới quê đã gửi đồ ăn, hiện giờ bên đây lại đưa nhiều đồ ăn tới như vậy.

Cảm giác chỉ dựa vào con trai nhận mấy thứ này, cũng có thể sống tốt một năm.

Tô Chí Phong nói: "Nhà chúng ta ăn nhiều rồi, hay là chúng ta dùng trả một phần nợ cho cho hàng xóm đi."

Mã Lan cũng cho rằng nên như vậy.

Phòng này của họ là trả góp, hàng tháng còn phải trả lại cho người ta ít lương thực, thức ăn hôm nay coi như là không ít.

Có thể trả sớm một chút đương nhiên là rất tốt, mắc nợ người khác bao giờ cũng là điều phiền não.

“Tôi sẽ lấy thêm thịt cho họ.” Mã Lan cảm thấy căn nhà này ban đầu bà đã mua với giá hời, hiện tại sống ở nơi này rất thoải mái, trong lòng bà vẫn có chút cảm kích.

Chỉ là bà vẫn có chút bận tâm cho nên không cùng bên kia tiếp xúc.

Sau bữa trưa, Mã Lan thừa dịp ông lão Lâm còn chưa ra ngoài, liền giao thức ăn và thịt cho bọn họ, bà xách gạo còn Tống Sở thì cầm một miếng thịt nhỏ.

Ông lão Lâm cân qua, hai mươi cân gạo, đều là gạo ngon.

“Miếng thịt này, coi như ông cân cho cháu hai cân thức ăn đi.” Ông lão Lâm nói.

Mã Lan nói: "Không cần, ban đầu chúng cháu mua nhà cũng coi là chiếm được một chút hời từ ông, thịt này là quà cảm ơn của chúng cháu, dù sao cũng đã qua năm."

Loading...