Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nhà vệ sinh - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-27 16:40:33
Lượt xem: 31

Tôi mò mẫm trong căn nhà đang thuê.

 

A và tôi chia nhau đi tìm kiếm cái gọi là bằng chứng.

 

Càng vào sâu trong nhà vệ sinh, mùi hôi thối sộc vào mũi càng nồng nặc.

 

Có rất nhiều giọt nước vẫn còn dính trên vòi hoa sen trong phòng tắm.

 

Những giọt nước rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh "dong".

 

Tôi nhìn xuống nơi nước rơi.

 

Trước khi tôi có thể đến gần, những sợi tơ màu đỏ như m.á.u đã loang ra những vệt nước.

 

"Chuyện gì vậy?"

 

Một người đang ở trong bếp đột nhiên xuất hiện sau lưng tôi.

 

Bóng đen của cô ấy bao trùm lấy tôi.

 

Tôi che miệng cống bằng cơ thể, và nỗi sợ hãi và lo lắng khiến tôi run lên.

 

"Đừng sợ, có tớ ở đây."

 

A an ủi tôi.

 

Nhưng giọng nói lạnh lùng đến đáng sợ.

 

Căn nhà đang thuê bỗng chốc trở nên rất nhỏ. Thậm chí giọng của A còn được vang vọng lại trong không khí.

 

"Đừng sợ, có tớ ở đây."

 

"Đừng sợ, có tớ ở đây."

Trà Sữa Tiên Sinh

 

Một giây tiếp theo câu nói biến thành "Tìm đi, nếu cậu tìm được chứng cứ, tớ sẽ giets cậu!"

 

“Bùm” 1 tiếng nổ vang lên trong đầu tôi. Tôi lao về phòng ngủ và đóng sầm cửa lại.

 

Dù A có gõ cửa và gọi thế nào, tôi cũng sẽ không bao giờ mở cánh cửa này.

 

Cơ thể tôi tê liệt vì sợ hãi.

 

Tôi ngồi xổm xuống dựa vào cửa và vòng tay ôm chặt lấy mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nha-ve-sinh/chuong-4.html.]

 

Từ những biểu hiện suất hiện trên gương mặt của A, tôi có thể khẳng định cô ấy thực sự đã giets người.

 

Tôi sẽ gọi cảnh sát.

 

Đây là suy nghĩ trực quan nhất của tôi.

 

Sau khi tôi gọi cảnh sát, cảnh sát yêu cầu tôi chú ý đến sự an toàn của bản thân, và họ sẽ cử người đến sớm nhất có thể

 

"Tớ đã gọi cảnh sát rồi."

 

Tôi đe dọa A ở ngoài cửa.

 

Chỉ là muôn ngàn cảm xúc trong lòng đã bị đảo lộn.

 

Nước mắt tuôn rơi.

 

Tôi không biết đó là sợ hãi hay đau buồn.

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng A, người mà tôi đang ngày đêm chung sống, lại là 1 tên sát nhân.

 

Nước mắt hòa với tóc trên má.

 

"Cậu hãy chạy nhanh đi."

 

Đây có thể là là lòng trắc ẩn cuối cùng của A đối với tôi.

 

Dần dần giọng nói của A biến mất.

 

Mãi cho đến khi cảnh sát gọi tôi dậy và họ cưỡng chế phá cửa để cứu tôi thoát khỏi nỗi sợ hãi.

 

Tôi đã nói với cảnh sát tất cả những gì tôi biết.

 

Chỉ là tôi đã xóa tên A khỏi câu chuyện.

 

Tôi chỉ báo chúng tôi là bạn cùng phòng bình thường.

 

Công an đã kiểm tra nhà vệ sinh của khu nhà này như tôi đã nói.

 

Nhìn vẻ mặt ngày càng kỳ lạ của viên cảnh sát.

 

Tôi chắc chắn rằng suy đoán của tôi đã đúng.

 

Loading...