Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nhà Ma Chính Là Nhà Tôi - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-11 20:44:12
Lượt xem: 2,325

17.

 

Giây tiếp theo.

 

Xương đầu gối của Tô Nhã Nhã phát ra tiếng nứt giòn tan.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Cô ta đau đớn quỳ xuống đất rên rỉ.

 

Chị cả nhẹ nhàng buộc xích chó vào cổ cô ta.

 

Sau đó đưa cho tôi giữ.

 

Chị ấy nghiêm túc nhưng giọng nói lại mang vẻ yêu chiều.

 

"Em gái ngốc của chị, đến khi nào người khác bắt nạt em, em mới biết phản kháng lại hả?"

 

Chị ấy cuống quýt dỗ dành tôi.

 

Nhưng giống như sau gáy có mắt.

 

Khẽ nhấc tay lên.

 

Ném mạnh lớp trưởng đang định chạy về phía cửa phòng em trai để trốn.

 

Cửa gỗ bị đập thành một cái lỗ lớn.

 

Em trai ở bên trong đang ngồi dưới đất đeo tai nghe.

 

Thấy xác người đang giải phẫu dở bị đập trúng, con ngươi lập tức tối sầm lại.

 

Nhưng khi nhìn rõ lớp trưởng dưới đất.

 

Lại nhanh chóng khôi phục lại như cũ.

 

Nó chạy ra giải thích với chị cả: "Những người này là bạn học của chị bé, là chị bé dẫn về nhà chơi ấy."

 

Giọng nó rất ngây thơ.

 

"Nếu chúng ta lại làm hại bạn của chị ấy, chị ấy sẽ không thích về nhà nữa đâu."

 

Nhưng lời vừa dứt.

 

Nó thấy tôi quỳ trong góc.

 

Tôi quay đầu đi, không muốn nó thấy khuôn mặt đang chảy m.á.u của tôi.

 

Nhưng rõ ràng đã chậm một bước.

 

Sắc mặt nó lập tức lạnh đi.

 

Nó nhẹ nhàng lau vết thương của tôi, hỏi:

 

"Chị bé, là những người này đánh chị sao?"

 

18.

 

Lưỡi d.a.o cong lại trượt xuống lòng bàn tay.

 

Khí đen quấn quanh người nó.

 

Tôi chưa từng thấy nó giận đến mức này bao giờ.

 

Nhưng một cái cốc đầu của chị cả đã khiến nó xẹp xuống bất thình lình.

 

Nó nước mắt ngắn dài, than: "Sao lại đánh em nữa?"

 

Chị cả trừng mắt nhìn nó: "Đừng có chiếm spotlight."

 

"Em và anh hai của em, một người cả ngày chỉ biết nghiên cứu khoa học, một người chỉ biết giải phẫu cơ thể, chị bé của em bị bắt nạt ngay trước mắt đến mức này mà không biết gì cả."

 

Chị ấy nhẹ nhàng vuốt ve đầu gối tôi, hỏi tôi:

 

"Trong nhà vẫn là chị tốt nhất đúng không?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nha-ma-chinh-la-nha-toi/chuong-6.html.]

"Chạy cả ngàn dặm về đây cứu em, có phải là thương chị nhất không?"

 

Khi chị ấy vuốt ve.

 

Khí lạnh xuyên qua da thấm vào xương tôi.

 

Xương khi nãy bị gãy dần dần lành lại

 

Tôi cúi đầu, nói một câu cảm ơn với chị.

 

Thấy vậy, Tô Nhã Nhã bên cạnh nào dám thở mạnh điên cuồng hét lên.

 

Cô ta như bị ma ám, liều mạng bò ra ngoài.

 

Rõ ràng là cô ta đã nghe thấy những lời chị cả và em trai vừa nói.

 

Nhìn đầu gối lộ xương của cô ta.

 

Chị cả vuốt nhẹ mái tóc đen dài.

 

"Hôm nay chị ra ngoài săn mồi, gặp một kẻ g.i.ế.c người, hắn nói c.h.ế.t bằng mấy nhát d.a.o là cái c.h.ế.t sướng nhất, phải tra tấn đến c.h.ế.t mới thú vị."

 

Chị ấy chỉ vào vũng m.á.u đỏ trên sàn, nói:

 

"Hôm nay chị cũng vừa thử xem sao, nỗi sợ hãi trong lúc hấp hối đúng thật là rất cuốn hút."

 

Đó là một cái đầu người chỉ có một nửa khuôn mặt.

 

Máu bám đầy trên khuôn mặt đó.

 

Nhưng tôi vẫn có thể nhận ra anh ta, là một tên nhà giàu vừa được báo chí đưa tin ngoại tình.

 

19.

 

Chị cả cười một cách kỳ lạ.

 

Chỉ đạo em trai làm mười tám món sashimi.

 

Gan, ruột già, chân năm ngón, đầu lâu sashimi…

 

Mỗi món đều đẫm máu.

 

Chị ấy bày biện ngay ngắn trên chiếc bàn dài 5 mét.

 

Trông cứ như một đầu bếp Michelin vậy.

 

Và khách hàng của chị ấy.

 

Chính là Tô Nhã Nhã và lớp trưởng đang ngồi ngay ngắn ở hai bên bàn.

 

Nước mắt và nước mũi chảy đầy mặt hai người.

 

Hoàn toàn khác so với vẻ sợ hãi la hét trước đó.

 

Bởi vì trong nửa tiếng lúc đang nấu ăn.

 

Hễ họ định chạy trốn hoặc cầu xin tha thứ.

 

Là sẽ bị chặt một ngón tay.

 

Như vậy liền có hiệu quả.

 

Lúc này, hai người đau đớn đến mức mặt mày tái nhợt, không dám phát ra một tiếng động nào.

 

Tôi theo sau chị cả, đi kiểm tra từng vòng.

 

Từ khi em trai xuất hiện.

 

Bạn trai Triệu Chấn đã biến mất.

 

Tôi không khỏi nghi ngờ.

 

Chẳng lẽ dưới tay chị cả lại cho sót lại một tên?

 

 

Loading...