Nha Hoàn Tiểu Xuân - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:21:52
Lượt xem: 1,582

Khóe mắt nàng lăn dài hai hàng lệ.

 

"Tiểu thư cho phép ta trước khi sinh có thể về thăm người nhà một lần, nhưng những kẻ đã bán ta, ta không muốn gặp bọn họ dù chỉ một lần."

 

"Ta nói muốn gặp tỷ, tiểu thư nói đợi khi thai nhi ổn định sẽ cho phép, ta ngày ngày mong ngóng, nhưng lại không dám nói gì trong thư, sợ tỷ lo lắng."

 

"Tiểu Thu ngốc nghếch, sao không nói sớm với ta?"

 

"Tiểu Xuân, không sao đâu, ta đã bị giam cầm rồi, cứ để ta cam chịu số phận, ta chỉ mong, mong tỷ bình an."

 

Nước mắt của Tiểu Thu và nước mắt của ta hòa vào nhau, đau đớn và tuyệt vọng.

 

"Thu di nương, nên đi rồi."

 

Ngoài cửa vang lên tiếng thúc giục sắc nhọn, Tiểu Thu lấy lòng cầu xin: "Ma ma, cho ta ở lại thêm một lát, chỉ một lát thôi, ta nói với tỷ tỷ ta vài câu."

 

"Thu di nương đừng quên quy củ!"

 

Tiểu Thu rưng rưng nước mắt nói: "Lần này chia tay, không biết khi nào mới có thể gặp lại. Tỷ đặt cho đứa con trong bụng ta một cái tên đi."

 

"Vân Ngao, hy vọng đứa nhỏ có thể mãi mãi tự do như mây, bay lượn như chim ưng."

 

Chờ đến khi bóng dáng gầy gò của nàng khuất dần vào bóng tối, ta mới chợt nhận ra sự nhỏ bé và nhu nhược của bản thân, ta buông lỏng bàn tay siết chặt, bởi vì dùng sức quá mạnh, móng tay đ.â.m vào lòng bàn tay chảy máu.

 

Ta bất lực ngồi phịch xuống đất, tâm trạng như bị rút cạn, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn đám mây đen che khuất mặt trăng cười nhạt:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nha-hoan-tieu-xuan/chuong-8.html.]

 

"Ông trời đáng c h ế t, nhất định phải ép con kiến hèn mọn như ta tạo phản."

 

Cái thế đạo này, một là quyền, hai là tiền tài, mới có thể lay động lòng người.

 

Một năm nay ta đã kiếm được rất nhiều tiền, sau 《Nữ phò mã》 ta lại viết rất nhiều thoại bản bán chạy, đầu tư vào một số cửa hàng, so với Trần Đạc, hình như ta khá may mắn trong việc đầu tư.

 

Bút danh "Thư sinh" đã hoàn toàn nổi tiếng khắp kinh thành, rất nhiều người phỏng đoán "Thư sinh" hoặc là một vị thiếu niên lang tài hoa nhưng không gặp thời, hoặc là một vị tú tài trung niên thi cử lận đận.

 

Không ai đoán được đó là nữ tử, dường như đi ngược lại thuần phong mỹ tục cũng trở thành đặc quyền của nam nhân.

 

Ta của trước kia từng ngưỡng mộ nhìn những vị thư sinh tú tài ra vào thư viện, nghĩ thầm kiếp sau muốn đầu thai làm nam nhân.

 

Bây giờ ta không muốn nữa, ta là nữ tử, ta từng là nha hoàn, ta là kẻ hạ đẳng, nhưng sách ta viết không thua kém nam nhân, tiền ta kiếm được còn nhiều hơn, ta có giá trị của riêng mình, ta sinh ra là nữ nhi, ta tỉnh táo, ta không cam lòng, ta vùng vẫy, ta xứng đáng.

 

Số tiền mua một căn nhà lớn ở kinh thành, đổi lấy một mạng người, đây quả thực là thương vụ có lời nhất mà ta từng làm.

 

Ở chợ đen, ta đưa một túi bạc và ngân phiếu nặng trịch cho một bàn tay gầy guộc.

..................................................................................

Trước khi binh biến xảy ra đều có dấu hiệu.

 

Ví dụ như mấy binh lính quen mặt canh cổng thành bị thay thế bằng những gương mặt lạnh lùng xa lạ, ông chủ tiệm binh khí kiếm bộn đã sớm chuồn về quê lánh nạn, ngựa trong chuồng ngựa dần dần ít đi...

 

Một số gia đình giàu có nhạy bén đã dẫn theo người nhà đến một số châu huyện có binh lực hùng mạnh lánh nạn, còn lại là bách tính bị lãng quên, là tiếng rao hàng rộn ràng dưới chân tường thành, là cô gái bán hoa ngây thơ vô tri, thịnh thế cần bọn họ tô điểm, loạn thế sẽ cố tình lãng quên bọn họ.

 

Bình luận

10 bình luận

Loading...