Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Vô Mệnh - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-09-23 19:09:59
Lượt xem: 1,298

Tôi tưởng sẽ được dẫn vào phòng tân hôn đợi, nhưng không ngờ hai người phụ nữ chỉ dìu tôi vào phòng bên cạnh, vừa ngồi xuống thì thợ trang điểm đã tới dặm lại trang điểm cho tôi.

 

Trong gương, khuôn mặt tôi bị phủ bởi một lớp phấn dày, các đường nét trên khuôn mặt trông như được vẽ trên một tờ giấy trắng.

 

Thợ trang điểm sửa lại xong, không nói một lời nào rồi rời đi, tôi ngồi đó cũng không dám cử động.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Mãi lâu sau, vẫn không có ai đến gọi tôi, tôi không nhịn được mà đứng dậy đi tới cửa, muốn xem bên ngoài rốt cuộc đang làm gì.

 

Vừa mở khe cửa, tôi nghe thấy tiếng của mẹ chồng: "Xuống xe cưới chân không chạm đất coi như ma, che ô trong nhà coi như ma, dưới bồ đoàn và bát lửa đều có giấy bùa, là để phong ấn mệnh cách của cô ta, thế này con trai tôi ở dưới đất cũng không lo thiếu người hầu hạ."

 

Tôi sững sờ, ở dưới đất?

 

Chẳng lẽ là nói Lý Quốc Lương đã c.h.ế.t rồi?

 

Vậy tôi là gì?

 

Tôi kết hôn với một người c.h.ế.t sao?

 

Đúng lúc này, ánh mắt mẹ chồng đột nhiên liếc qua, nhìn thấy tôi.

 

Tôi hoảng sợ vội vàng đóng cửa lại.

 

Nhưng đã quá muộn, mẹ chồng dẫn người xô cửa vào, trực tiếp kéo tôi dậy.

 

Tôi sợ hãi giãy giụa: "Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết..."

 

Mẹ chồng hừ lạnh một tiếng: "Cô là do nhà chúng tôi bỏ 60 vạn mua về, cô tưởng mình đáng giá thế sao? Còn không phải là để con trai tôi ở dưới đất có người hầu hạ à?”

 

"Đừng nói nhảm nữa, kéo cô ta đi."

 

Phía sau đầu bị đánh mạnh một cái, tôi lập tức mất ý thức.

 

Đợi đến khi tôi tỉnh lại, tôi còn tưởng mình đã mơ một giấc mơ đáng sợ.

 

Nhưng cho đến khi trước mắt tôi là một màu đen kịt và khó thở, tôi mới nhận ra dường như không phải mình đang mơ.

 

Tôi vội vàng muốn ngồi dậy, nhưng đầu lại đập vào tấm ván gỗ phía trên, tôi sợ hãi đưa tay sờ thử, trên đầu và bên cạnh đều là gỗ, cả người tôi bị nhét vào một không gian hẹp và chật chội.

 

Giống như… Giống như một cỗ quan tài vậy.

 

Và đúng lúc này, tay tôi đột nhiên chạm phải một thứ rất kỳ lạ, cảm giác có chút mềm mềm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-vo-menh/chuong-2.html.]

Tôi mở to mắt nhìn kĩ, ngay sau đó đã hét lên.

 

Nằm bên cạnh tôi là một người, dù mắt đã rất mờ nhưng tôi vẫn nhận ra.

 

Anh ta chính là Lý Quốc Lương.

 

Tôi đã xem ảnh của anh ta.

 

Nhà họ Lý thật sự chôn chung chúng tôi cùng nhau sao?

 

2.

Tôi sợ đến mức há miệng hét lớn.

 

Nhưng ngay sau đó, bên cạnh vang lên tiếng động: "Gào cái gì mà gào, ồn c.h.ế.t đi được?"

 

Tôi trơ mắt nhìn "thi thể" của Lý Quốc Lương bên cạnh động đậy.

 

Anh ta cứ như một lực sĩ, giơ cánh tay đ.ấ.m vài cái, đinh thép trên ván quan tài lập tức lỏng ra, sau đó anh ta dùng cả tay và chân đạp vào ván quan tài, cả tấm ván bị đá bay.

 

Tôi bị cảnh tượng trước mắt dọa đến mức không thể hét nổi nữa.

 

Lý Quốc Lương nhảy xuống, quay lại nhìn tôi, đưa tay ra: "Không ra à? Ở trong quan tài đến nghiện rồi sao?"

 

Tôi sợ đến mức co lại thành một cục nhìn anh ta: "Anh… Rốt cuộc anh là người hay ma?"

 

Rõ ràng là người đã c.h.ế.t rồi, sao có thể sống lại?

 

Lý Quốc Lương cười cười, lau một cái trên mặt gương mặt đầy mồ hôi: "Tất nhiên là người rồi, cô đã thấy con ma nào đẹp trai thế này chưa?"

 

Trái tim treo lơ lửng của tôi lập tức thả lỏng, nhìn khẩu khí người này nói chuyện, chắc chắn không phải là ma.

 

Lý Quốc Lương kéo tôi ra, tôi mới phát hiện hai chúng tôi đang ở trong một nơi giống như hang động.

 

Quan tài lúc nãy đặt ở giữa hang động, bốn góc quan tài, mỗi góc buộc với sợi xích sắt to bằng cổ tay, đầu cuối là bên trong tường đá của hang động.

 

Trên quan tài còn dán các loại bùa chú, hoa văn trên giấy bùa, tôi chỉ cần nhìn một cái đã thấy hoa mắt chóng mặt.

 

Lý Quốc Lương đưa tay che mắt tôi lại, nói: "Đây đều là bùa chú tà đạo, cô đừng nhìn, nhìn nhiều cẩn thận tẩu hỏa nhập ma."

 

Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, phát hiện dường như anh ta trẻ và đẹp trai hơn trong ảnh.

 

Đặc biệt là, lúc anh ta nói chuyện, giữa chân mày luôn có chút chính khí, khiến người khác có cảm giác an toàn.

 

Loading...