Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người Tình Trong Mộng - Chương 48

Cập nhật lúc: 2024-08-10 17:29:22
Lượt xem: 89

“An Nhiên, thật ra anh cũng không sao, nhưng em nghĩ lại đi, nếu sáng mai cô Thẩm tỉnh lại thấy em tiều tụy như vậy sẽ rất đau lòng, em muốn cô khó chịu trong lòng sao?”

 

Hà An Nhiên đương nhiên là không muốn.

 

Vì thế, dưới sự khuyên bảo của Thường Tâm Như và Chu Duyên Xuyên, cuối cùng cô và Chu Duyên Xuyên vẫn đi về trước.

 

Hà An Nhiên mang Chu Duyên Xuyên về nhà, lúc hai người họ về đến nhà thì đã khoảng ba giờ sáng.

 

Chu Duyên Xuyên nhìn gương mặt tiều tụy của Hà An Nhiên, anh vươn tay xoa đầu cô.

 

“Đừng nghĩ nhiều nữa, đi tắm rửa đi.”

 

Hà An Nhiên không muốn để Chu Duyên Xuyên lo lắng cho mình, vốn hơn nửa đêm khiến anh phải chạy từ Bắc Kinh đến Chiết Giang, trong lòng cô cũng đã rất áy náy.

 

“Vâng.”

 

Hà An Nhiên cầm quần áo, đang chuẩn bị vào phòng tắm tắm rửa thì lại nghe Chu Duyên Xuyên hỏi.

 

“Có bộ đồ nào anh có thể mặc không?”

 

Hà An Nhiên xoay người lại, nhà cô chỉ có cô và Thẩm Bội Tuệ, đều là phụ nữ, sao có đồ của đàn ông được, vì thế cô lắc đầu.

 

Chu Duyên Xuyên nhíu mày.

 

Một lát sau, Hà An Nhiên đột nhiên nghĩ ra.

 

“Dưới tầng có một siêu thị gia đình, mở cửa hai mươi tư giờ.”

 

“Ừ, anh biết rồi, em đi tắm đi.”

 

“Vâng.”

 

Hà An Nhiên vừa vào phòng tắm chưa được vài phút thì đã nghe thấy tiếng cửa mở ra rồi đóng lại, chắc là Chu Duyên Xuyên ra ngoài mua đồ.

 

Tắm rửa xong, Hà An Nhiên cũng không dám lề mề, thay quần áo xong liền đi ra.

 

Cô ra ngoài thì cửa cũng mở ra.

 

Chu Duyên Xuyên đi vào, trong tay anh xách theo một bọc nilon, chắc là quần áo mà anh mua.

 

“Em xong rồi, anh tắm đi.”

 

“Ừ, em ngủ trước đi.”

 

Hà An Nhiên nằm trên giường, giờ cô đã không còn khủng hoảng như vừa nãy, đã xác nhận Thẩm Bội Tuệ không có gì nguy hiểm, cô đương nhiên cũng buông lỏng. Nhưng một lát sau, cô đột nhiên ngồi dậy khỏi giường, bắt đầu ý thức được một vấn đề khác.

 

Lát nữa Chu Duyên Xuyên ngủ đâu?

 

Bởi vì Thẩm Bội Tuệ thường ở bên ngoài, rất ít khi trở về nên phòng của bà căn bản không trải giường chiếu, lúc bà về nếu không có Hà An Nhiên, bà sẽ ngủ ở phòng Hà An Nhiên, nếu Hà An Nhiên ở nhà, vậy hai người ngủ chung.

 

Nếu không thì nhân lúc anh tắm rửa, cô đi dọn giường Thẩm Bội Tuệ?

 

Nghĩ như vậy, cô chuẩn bị xốc chăn lên đi trải giường thì nghe thấy tiếng “răng rắc” khi tay nắm cửa bị vặn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-48.html.]

 

Cô lập tức lùi về trong chăn theo phản xạ có điều kiện, bọc mình lại kín mít.

 

Chu Duyên Xuyên mặc áo ngủ màu xám, tóc đang còn hơi ướt. Anh đi tới ngồi bên mép giường, cô cảm giác được giường nhẹ nhàng lún xuống.

 

“Anh… Anh muốn ngủ đây à?” Cô nhìn anh, nhỏ giọng hỏi.

 

Chu Duyên Xuyên vừa lau tóc vừa trả lời cô: “Chứ sao nữa?”

 

“Em… Em đi dọn giường…”

 

Hà An Nhiên đột nhiên im bặt, bởi vì Chu Duyên Xuyên đã xốc chăn lên chui vào, giường bên kia lập tức lún xuống.

 

“Cần gì phải phiền như vậy, không phải ở đây có giường sao?” Chu Duyên Xuyên đặt khăn sang một bên, sau đó nằm xuống.

 

Hà An Nhiên nằm bên cạnh, cả cơ thể cứng đờ, cô không dám nhúc nhích, vốn còn hơi buồn ngủ, giờ đã tan thành mây khói.

 

Chu Duyên Xuyên nhìn Hà An Nhiên đang nằm thẳng tắp, đôi mắt to trong veo của cô ngơ ngác nhìn anh, rõ ràng là đang chơi đùa với lửa.

 

Hô hấp của anh càng ngày càng nặng nề, ánh mắt nhìn cô cũng càng ngày càng nóng bỏng, ngay khi sắp không thể khắc chế được chính mình, anh đột nhiên vươn tay tắt đèn bàn trên tủ đầu giường đi, cả căn phòng lập tức tối om.

 

Hà An Nhiên lại càng hoảng sợ, thân thể hơi cử động, nhất thời chưa thích ứng được với bóng tối bất thình lình.

 

“An Nhiên?”

 

Trong bóng đêm, Hà An Nhiên nghe thấy Chu Duyên Xuyên kêu mình, thần kinh não không khỏi tê rần, cô vô cùng luống cuống.

 

“… Sao thế?” Cô nhỏ giọng đáp lại anh.

 

“Ngủ ngon.”

 

“Vâng… Ngủ ngon.”

 

Nói xong, Chu Duyên Xuyên cũng không đáp lời, phòng ngủ trở nên yên tĩnh, Hà An Nhiên không biết mình đã duy trì động tác này bao lâu, cho đến khi cả người đã tê rần, cô mới cẩn thận trở người.

 

Nhưng cô vừa mới xoay người liền cảm giác được động tĩnh phía sau, trong nháy mắt, trái tim cô như lọt vào một cái động không đáy, cô còn chưa xoay người hết thì đã bị người phía sau ôm lấy, kéo vào lòng.

 

Cánh tay mạnh mẽ của người đó quấn lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, sau lưng cô là lồng n.g.ự.c rắn chắc ấm áp của anh.

 

Hô hấp Hà An Nhiên bắt đầu trở nên dồn dập, cô cứng đờ nằm trong n.g.ự.c anh, không dám lộn xộn một chút nào, bởi vì cô vừa tắm xong, cho nên trực tiếp mặc áo ngủ, không mặc bra!!

 

“Em sợ à?” Chu Duyên Xuyên đến bên tai cô, nhẹ nhàng hỏi.

 

Hà An Nhiên cảm thấy lỗ tai mình tê dại, cô muốn duỗi tay sờ, nhưng lại bị một tay khác nhanh hơn, lớn hơn, hơn nữa là mãnh mẽ nắm chặt.

 

“Không… Không có.”

 

Chu Duyên Xuyên đến gần cô hơn chút nữa, môi chạm nhẹ vào vành tai cô: “Phải không?”

 

Giọng anh khàn khàn như dã thú đè nén đã lâu. Điều này khiến Hà An Nhiên cảm thấy kinh hãi, cô đột nhiên xoay người, sau đó vươn tay muốn đẩy anh.

 

Nhưng tay cô vừa chạm tới n.g.ự.c anh thì đã bị nắm lấy, kéo về phía anh, cô bị anh ôm vào lòng, sau lưng bị anh dùng một bàn tay khống chế.

 

Cô còn chưa phản ứng lại, gáy đã bị đẩy về phía trước, một nụ hôn mãnh mẽ cuồng nhiệt ập đến.

Loading...