Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người Tình Trong Mộng - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-07-23 10:09:23
Lượt xem: 147

Năm 2010.

 

Kì nghỉ hè năm đó, người đại diện của Chu Duyên Xuyên đã nhận cho anh một bộ phim cổ trang, hơn nữa còn diễn vai nam số 1, nữ số 1 không phải là ai khác, chính là Hà Tụng Nghị.

 

Hà An Nhiên đang ở trong phòng làm bài tập hè thì bị một cuộc điện thoại của Chu Duyên Xuyên kêu đi giúp việc, nguyên nhân là Chu Duyên Xuyên bỏ quên kịch bản ở nhà, cho nên anh nhờ cô đưa qua.

 

Trời rất nóng, Hà An Nhiên mặc một cái áo phông đơn giản, quần short, chân mang giày bạt [1], trong tay cầm cuốn kịch bản của Chu Duyên Xuyên.

 

[1] Loại giày được làm từ vải bạt, một loại vải có đặc tính siêu bền, thường được làm từ sợi bông hoặc sợi lanh. 

 

Lúc Hà An Nhiên đến đó, người thứ nhất cô nhìn thấy không phải là Chu Duyên Xuyên, mà là Hà Tụng Nghị.

 

Bởi vì đóng phim nên trên người Hà Tụng Nghị còn đang mang trang phục diễn, váy dài màu xanh nhạt, vòng eo mảnh khảnh, dùng một đai lưng màu trắng bó lại, tóc chỉ dùng một cây trâm bạch ngọc hình hoa lan [2] để cố định, làn da dưới ánh mặt trời vô cùng trắng sáng, đôi môi màu đỏ có ý cười nhạt, cả khuôn mặt nhìn rất xinh đẹp.

 

“Em gái An Nhiên, em đến rồi.” Lúc cô ấy cười rộ lên, trên má có hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ.

 

Hà An Nhiên nhìn cô ấy, nhàn nhạt “vâng” một tiếng, quen Hà Tụng Nghị khoảng một năm rưỡi, cô vẫn không thể có hảo cảm với cô ấy được, đặc biệt khi biết Hà Tụng Nghị có tâm tư với Chu Duyên Xuyên, cô càng không thể thích cô ấy.

 

Thích Chu Duyên Xuyên, đây là một bí mật mà Hà An Nhiên không dám nói với bất kỳ ai.

 

Hà Tụng Nghị thấy Hà An Nhiên lạnh lùng với mình như vậy, nói thật trong lòng cô ấy cũng không thoải mái. Hà Tụng Nghị cô luôn kiêu ngạo lạnh lùng, chỉ chủ động với người em gái này của Chu Duyên Xuyên, nhưng cô bé này trước nay chưa từng cho cô sắc mặt tốt, vĩnh viễn là bộ dạng không mặn không nhạt.

 

“Anh của em bảo chị ra đây đón em, chúng ta vào thôi.”

 

Lúc cô đi vào, Chu Duyên Xuyên đang ngồi trên ghế của anh nghỉ ngơi, tùy ý để chuyên viên trang điểm dặm lại lớp nền. Anh mặc một bộ đồ màu trắng, trên ống tay áo có thêu vài cành trúc nhìn rất tao nhã, eo mang đai ngọc, dù anh chỉ ngồi đó cũng mang một phong thái vô cùng thanh cao, khiến người ta cảm nhận được sự phú quý thanh nhã.

 

Hiển nhiên anh cũng nhìn thấy cô, đôi mắt hẹp dài dịu dàng nhìn cô.

 

“Duyên Xuyên, em gái An Nhiên đưa kịch bản đến cho cậu rồi này.” Hà Tụng Nghị đi đến bên cạnh Chu Duyên Xuyên.

 

Lúc này, chuyên viên trang điểm đã chỉnh trang cho anh xong, Hà An Nhiên liền đưa kịch bản trong tay cho anh.

 

“Duyên Xuyên, mình hâm mộ cậu quá, có được một người em gái như vậy, vừa thông minh vừa đáng yêu.” Hà Tụng Nghị ngồi xuống, vẻ mặt hâm mộ nói với Chu Duyên Xuyên.

 

Chu Duyên Xuyên không nhìn cô ấy, ngược lại nhìn Hà An Nhiên, anh nhẹ nhàng mỉm cười, nói: “Đến đây ngồi.”

 

Hà An Nhiên vốn đã nóng không chịu nổi, hơn nữa chỗ Chu Duyên Xuyên rõ ràng có đặt một cái quạt điện, nghe anh nói vậy cô liền cầm một cái ghế nhỏ đến ngồi bên cạnh anh.

 

“Anh Chu, chuẩn bị một chút, sắp đến anh rồi.”

 

Đang nói chuyện thì có người phụ trách chạy đến gọi Chu Duyên Xuyên. Chu Duyên Xuyên gật đầu với anh ấy.

 

“Anh phải ra đóng phim rồi, bên ngoài nóng lắm, em cứ ngồi đây một lát rồi về.” Chu Duyên Xuyên đứng lên, nói với Hà An Nhiên.

 

“Em chờ anh.”

 

“Sao?”

 

“Em nói em chờ anh về nhà.”

 

Chu Duyên Xuyên sửng sốt: “Em chắc không, có lẽ phải đến tối đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-15.html.]

 

“Chắc mà, dù sao thì ở nhà cũng chỉ có mình em.”

 

Chu Duyên Xuyên không nói chuyện, chỉ xoay người lấy áo khoác trên ghế, sau đó đặt một thứ màu đen vào tay cô.

 

“Bên trong có game, em chán thì chơi.”

 

Hai mắt Hà An Nhiên sáng lên. Cô thèm nhỏ dãi điện thoại của Chu Duyên Xuyên đã lâu, điện thoại của anh là Iphone 4 của hãng Apple, đang rất thịnh hành trong năm nay, màn hình lớn, cấu hình đẹp, hơn nữa trò chơi còn siêu hấp dẫn.

 

Sau khi Chu Duyên Xuyên rời khỏi, trong lều nghỉ ngơi chỉ còn mình Hà An Nhiên và Hà Tụng Nghị. Hà Tụng Nghị thấy Hà An Nhiên đang hết sức chuyên chú chơi trò chơi.

 

“Em gái An Nhiên?”

 

Hà An Nhiên khó hiểu ngẩng đầu nhìn cô ấy.

 

“Có phải em ghét chị không?”

 

Hà An Nhiên sửng sốt, chờ cô lấy lại tinh thần thì đã game over.

 

Cô chơi lại lần nữa: “Không có, chị nghĩ nhiều rồi.”

 

Hà Tụng Nghị còn muốn nói gì nhưng thấy Hà An Nhiên đã cúi đầu chơi game, bao nhiêu lời muốn nói giờ phút này lại không thành lời.

 

Hà An Nhiên ôm điện thoại Chu Duyên Xuyên chơi c.h.é.m hoa quả cả buổi chiều, thiếu chút nữa là phế luôn cả tay.

 

Sau khi Chu Duyên Xuyên quay xong, thấy cô vẫn luôn lắc lắc tay liền cảm thấy buồn cười, lại có chút bất đắc dĩ.

 

“Đáng đời, ai bảo em chơi không biết tiết chế.”

 

Mặt Hà An Nhiên đỏ lên, có chút ngại ngùng.

 

Chu Duyên Xuyên cười, anh vươn tay xoa đầu cô, sau đó ngồi xuống bên cạnh: “Đưa tay cho anh, anh xoa cho em.”

 

Hà An Nhiên vốn muốn giữ cốt khí không để ý tới anh, nhưng nghĩ lại thì tự nhiên được xoa bóp, không cần chính là đồ ngốc, vì thế cô đưa tay cho anh.

 

Hà Tụng Nghị vừa kết thúc một cảnh quay, treo dây thép khiến cả người cô ấy nhức mỏi, đang chuẩn bị vào lều nghỉ ngơi để nghỉ ngơi một chút, còn chưa đến gần thì đã nhìn thấy cảnh tượng bên trong. Hà An Nhiên ngồi trên ghế riêng của Chu Duyên Xuyên, còn Chu Duyên Xuyên lại ngồi ở ghế nhỏ, anh hơi cúi đầu, đang bóp tay cho cô.

 

Hai người dựa vào nhau, thi thoảng Chu Duyên Xuyên sẽ ngẩng đầu nói với Hà An Nhiên mấy câu, cũng không biết là nói gì, chỉ thấy trên mặt hai người đều mang theo ý cười, trong lòng Hà Tụng Nghị rất khó chịu nhưng lại không thể phát tác ra.

 

“Tụng Nghị, làm gì đấy, sao không vào nghỉ ngơi một lát?”

 

Người đại diện Lương Lâm vừa lúc đi đến thì lại thấy Hà Tụng Nghị đang sững người đứng ở đó.

 

“Chị Lương Lâm?”

 

“Sao thế?”

 

“Không có gì.”

 

Lương Lâm khó hiểu nhìn cô ấy, sau đó lại nhìn theo tầm mắt Hà Tụng Nghị.

 

“Chà… Nhìn không ra đấy, Chu Duyên Xuyên bình thường lạnh lùng như vậy, đối xử với bạn gái lại thật dịu dàng.”

Loading...