NGƯỜI KHÔNG TIM - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-05 01:38:24
Lượt xem: 21

Hôn sự tuy đã định, nhưng Định An Hầu không thể thực sự để một nữ nông dân gả vào phủ Tấn Vương.

Hầu phu nhân lại đóng vai một người mẹ từ ái, bắt đầu dạy ta các lễ nghi phổ thông của quý nữ thế gia.

Ta học rất nhanh, ngay cả những bà v.ú nghiêm khắc nhất cũng không thể chê trách.

Hầu phu nhân ngồi bên cạnh nhìn, liên tục gật đầu: "Tốt, tốt, tốt, không hổ là con gái ruột của ta."

Bà tự tay bưng cho ta chén chè sen, "Nghỉ ngơi một chút, nếm thử món chè ngọt ta tự tay nấu."

Bên cạnh, Phó Anh nắm chặt chiếc khăn lụa, đột nhiên nàng rên lên một tiếng, ôm n.g.ự.c ngã xuống ghế: "Đau quá, mẫu thân..."

Hầu phu nhân lập tức bỏ ta lại, lo lắng chạy đến bên nàng, "A Anh, sao vậy? Có thấy khó chịu ở đâu không?"

Phó Anh sắc mặt tái nhợt, yếu ớt nói: "Cơn đau cũ ở n.g.ự.c lại tái phát..."

Hầu phu nhân cao giọng hét lên: "Còn không mau mang thuốc thường ngày của tiểu thư tới! Lục Phỉ, cầm danh thiếp của ta mau đi mời thái y tới!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-khong-tim/chuong-6.html.]

Cả viện bị bà sai nên chạy đi chạy lại, người gây chuyện là Phó Anh lại lúc này lén lút nở một nụ cười đắc ý với ta.

Ta lại không nhìn nàng, chỉ lặng lẽ nhìn Hầu phu nhân.

Thật kỳ lạ.

Dường như bà thật sự rất yêu thương ả ta.

Một người phụ nữ lạnh lùng, giả dối như vậy, lại có thể vì người khác mà lo lắng.

Có lẽ là do mười mấy năm chung sống, Phó Anh cuối cùng đã làm tan chảy băng giá trong lòng bà. Lúc này, Hầu phu nhân lại tới ôm nàng, như ôm một món bảo bối mỏng manh và quý giá nhất trên đời.

Còn mười ba năm trước, khi ta bị đẩy khỏi xe ngựa như một chiếc giày rách, bà chỉ rơi lệ quay đầu đi không nhìn ta.

Ta vốn nên cảm thấy đau khổ vì điều này, nhưng giờ ta chỉ là một xác c.h.ế.t không hồn.

Vì vậy ta nhìn Phó Anh, chậm rãi nở một nụ cười.

Đã tìm ra rồi, thứ mà Hầu gia phu nhân quý trọng nhất.

Bình luận

2 bình luận

Loading...