NGOẢNH ĐẦU TÌM LẠI CỐ NHIÊN - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-06 15:38:26
Lượt xem: 1,898

5

Không ai nghĩ ta sẽ đột nhiên ra tay, khi mọi người kịp phản ứng, sảnh đường lập tức trở nên hỗn loạn.

Mẫu thân và Phó Trinh Du xót xa kiểm tra thương tích của Cố Yên, bận rộn gọi lang y.

Phụ thân thì chỉ tay mắng ta là nghịch tử:

"Quả nhiên là nuôi từ nhỏ ở nông thôn, không biết phép tắc, dám đánh đập tỷ tỷ, thật là vô pháp vô thiên, người đâu, lôi Cố Nhiên xuống cho ta, quỳ từ đường!"

Ta đã c.h.ế.t một lần rồi, ông nghĩ ta còn sợ mấy bài vị trong từ đường sao?

Ta không quan tâm, xoay người định đi theo đám người hầu, thì nghe Cố Yên lên tiếng ngăn lại.

Lời nói mang hàm ý đe dọa:

"Đêm lạnh gió rét, muội muội sợ là không chịu nổi."

"Nếu muội đồng ý với thỉnh cầu của tỷ tỷ, tỷ sẽ không trách muội chuyện vừa rồi, nhất định sẽ xin cho muội."

Ta cười nhẹ:

"Tỷ tỷ, chân và miệng đều ở trên người ta, nếu tỷ nhất định muốn ép ta, tỷ không sợ ta đội tên tỷ làm ra những chuyện giống như tối nay sao?"

Đe dọa người, ta cũng biết.

Ta muốn xem xem, nàng ta còn dám bắt ta thay thế không.

Không quan tâm đến mấy người mặt mày đen xì, ta tự đi đến từ đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ngoanh-dau-tim-lai-co-nhien/chuong-5.html.]

Có lẽ vì ta quá phối hợp, phụ thân không phái người canh giữ, trời đã khuya, ta kéo chặt áo, định trở về tiểu viện của mình.

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Đi qua viện của mẫu thân, ta thấy bên trong đèn còn sáng, liền lén lút đi tới.

Qua lớp giấy cửa sổ bị thủng, ta thấy mẫu thân đang lo lắng đi qua đi lại.

"Cố Nhiên không muốn thay thế xuất giá, phải làm sao đây?"

Cố Yên vẻ mặt điềm tĩnh, rõ ràng đã có sẵn kế hoạch, nhưng nàng ta không nói thẳng, chỉ thấp giọng khóc, không ngừng tăng thêm sự lo lắng của mẫu thân.

Cho đến khi trên mặt bà ấy thoáng qua một tia ác độc, nàng ta thấy thời cơ đã đến, mới ngẩng đầu ấm ức.

"Mẫu thân, hôm nay muội đối xử với con như vậy, con có thể không để ý đến tình tỷ muội nữa, nếu con làm quá đáng, mẫu thân có trách con không?"

Mẫu thân sao có thể trách cô ta?

Bà đau lòng ôm Cố Yên vào lòng, vỗ nhẹ lưng nàng ta.

"Nói gì vậy? Trong lòng mẫu thân chỉ có mình con, Cố Nhiên chỉ là tai họa."

"Con không cần quan tâm đến cảm giác của ta, việc này liên quan đến cuộc đời con, chúng ta phải tính toán kỹ."

Cố Yên nhận được câu trả lời hài lòng, liền không giấu giếm ánh mắt tàn nhẫn.

Nàng ta mỉm cười: "Nàng ta nghĩ nói vậy có thể đe dọa được con sao?"

"Cùng lắm là ngày mai con cưới trước, sau đó tìm cơ hội đưa nàng ta vào, cho nàng ta uống thuốc làm nàng ta nằm liệt giường, có miệng cũng không nói được, có chân cũng không đi nổi."

Mẫu thân nhíu mày, có vẻ do dự.

Nhưng ta chắc chắn, bà không phải do dự vì ta.

Bình luận

12 bình luận

Loading...