NGOẢNH ĐẦU TÌM LẠI CỐ NHIÊN - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:04:19
Lượt xem: 3,839

1

Đêm trước ngày xuất giá, tỷ tỷ quỳ xuống khóc lóc kể rằng mình đã không còn trinh trắng, không thể thực hiện hôn ước như dự định.

Tỷ nhìn ta với đôi mắt đẫm lệ: “Muội muội, để không làm nhục nhã các nữ nhân trong tộc, chỉ có thể ủy khuất muội thôi."

Ta cũng có người trong lòng, nhưng vì danh tiếng của gia tộc, đành phải chấp nhận cưới Bùi Dự Chi, người luôn yêu thương tỷ tỷ.

Tưởng rằng việc tôn trọng nhau sẽ là số phận của ta, nhưng sau này, tỷ tỷ lại hối hận.

Tỷ tỷ không chịu nổi cảnh nghèo khó và khổ sở sau khi thành thân, liền nhớ đến ta, người đã cưới thay dưới tên tỷ.

Mẫu thân thương tỷ nửa đời không dễ dàng, nhân dịp đại thọ, đã ép ta uống rượu độc.

Ta đau đớn tột cùng mà ch//ết.

Tỷ tỷ thì thay thế danh phận của ta, sống hạnh phúc bên Bùi Dự Chi, một đời vinh hoa.

Nhưng không ngờ khi mở mắt ra, ta đã trở lại đêm trước ngày xuất giá thay tỷ ấy.

Lần này, ta chỉ sống cho chính mình.

*

Đi đến tiền sảnh nhìn thấy Cố Yên đang quỳ khóc, ta toàn thân choáng váng. Cho đến khi phụ thân gọi to tên ta: "Nhiên Nhiên, con nghĩ gì về những điều Yên nhi nói?"

Ta mới giật mình choàng tỉnh.

Vừa lúc đó, ta thấy trong mắt Cố Yên thoáng qua sự đắc ý.

Đắc ý?

Tim ta chợt run, nhìn nàng ta với ánh mắt đầy khám phá.

Nhưng bên ngoài, ta giả vờ không nghe thấy và lắc đầu.

"Con vừa mơ màng nên không nghe rõ, tỷ tỷ đã nói gì vậy?"

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ngoanh-dau-tim-lai-co-nhien/chuong-1.html.]

Phụ thân vẻ mặt tức giận, ông vung tay, ném mạnh chén trà xuống đất trước mặt Cố Yên.

"Nghịch tử, chuyện tốt con làm, tự con nói đi!"

Mảnh vỡ tung tóe, khiến Cố Yên kinh hãi thét lên.

Nàng ta run rẩy không ngừng, bật khóc nức nở.

Mẫu thân thương nàng ta, lập tức bước tới ôm vào lòng.

"Lão gia à, có chuyện gì từ từ nói, xem ông làm Yên Nhi sợ kìa."

"Yên Nhi, phụ thân con cũng chỉ vì thương con không quý trọng bản thân nên mới mắng con một chút. Con à, có gì không thể nói với phụ mẫu, mà phải làm ra chuyện dại dột thế này?"

Bà trừng mắt nhìn Phó Trinh Du đang quỳ bên cạnh.

Phó Trinh Du là người biết nhìn nhận tình thế, lập tức dập đầu mạnh mẽ.

"Tất cả là lỗi của con, không liên quan đến Yên Nhi, bá mẫu có đánh hay mắng cũng xin hãy trút lên con, Yên Nhi thân thể yếu ớt, không chịu nổi."

Hắn ta thể hiện một cách thẳng thắn và có trách nhiệm, khiến phụ mẫu nguôi giận phần nào.

Cố Yên nhìn vết đỏ sưng trên trán hắn ta mà cũng không khỏi đau lòng, những giọt nước mắt chảy ra lại càng thêm phần chân thật.

Chỉ có ta, thảnh thơi rót một chén trà, hoàn toàn không hợp với tình cảnh.

Cố Yên liếc nhìn tai một lần rồi lại một lần, cuối cùng không chịu nổi nữa.

"Muội muội, muội biết tỷ yêu thích Phó công tử, nhưng phụ thân lại định sẵn hôn sự giữa tỷ và Bùi Dự Chi."

"Tỷ vốn định chấp nhận số phận, chỉ muốn từ biệt Phó công tử một lần, nhưng không ngờ uống nhiều rượu, nhất thời làm sai..."

"Tỷ thật sự không còn mặt mũi nào gặp người khác nữa."

Nàng ta lấy khăn che mặt, khóc nức nở.

Nhưng ta lại thấy dưới khăn, khóe miệng nàng ta khẽ nhếch lên, đầy đắc ý và tự tin.

Làm gì có chút nào hối lỗi?

Bình luận

12 bình luận

Loading...