Ngày xuân tiêu tán - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-04 19:56:10
Lượt xem: 3,003

6

"ly thân sao?!"

Tiêu Dật Hiên bỗng bật dậy, không thể tin được nhìn ta.

"Ta đối với nàng chân thành như vậy, nàng lại muốn ly thân sao? Nàng nói như vậy đã nghĩ đến cảm nhận của ta chưa?"

Ta hừ lạnh một tiếng, nhìn hắn: "Chân thành? Chân thành là đánh ta ngay đêm động phòng sao? Chân thành như vậy thì thôi đừng!"

Tiêu Dật Hiên đứng đối diện ta, đôi mắt xanh đen tràn đầy căm hận, nhưng vẫn cố nhịn cơn tức để dỗ dành ta: "Niệm Niệm, chuyện đó chỉ là hiểu lầm thôi, tình cảm ta dành cho nàng trời đất chứng giám, nếu nàng không tin, ta sẽ moi t.i.m ra cho nàng xem!"

Ta cố nhịn cơn buồn nôn, cười nói.

"Mang d.a.o đến đây, ta xem thử xem chân thành của chàng thế nào."

Tiêu Dật Hiên không ngờ ta lại nói như vậy, nghiến răng nghiến lợi nói: "Niệm Niệm, phải thật sự như vậy phải không?"

Lúc này hoàng huynh của ta lên tiếng: "Niệm Niệm, không được vậy."

Ta khẽ nâng mắt nhìn: "Hoàng huynh, thần muội nói đùa thôi, tự nhiên thần muội không thể moi t.i.m của Tiêu tướng quân thật, nhưng... chuyện hôm nay khiến thần muội thực sự đau lòng."

"Niệm Niệm, nàng nói thế nào mới có thể tha thứ cho ta, ta đều làm được."

"Người ta vẫn nói rằng đàn ông có vàng dưới đầu gối, Tiêu tướng quân quỳ xuống xin ta thử xem, ta sẽ tin."

Tiêu Dật Hiên giật giật khóe miệng, từ từ quỳ xuống trước mặt ta.

Kiếp trước ta bị bệnh nặng, đau đớn toàn thân, hắn cũng ra điều như vậy với ta: "Ngươi quỳ xuống, cầu xin ta, ta sẽ ban thuốc cho ngươi uống."

"Tiêu Dật Hiên ta hôm nay uống nhiều rượu, đã làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, còn xin Niệm Niệm tha thứ."

Nói xong, hắn dập đầu xuống đất, từng cái, từng cái một.

Cuối cùng ta cũng đành cúi đầu, đồng ý không hòa ly, không ly thân.

Nhưng với điều kiện là Tiêu Dật Hiên phải cùng ta vào cung sống, cho đến khi ta đồng ý trở về Hầu phủ.

"Như vậy thì ở gần hoàng huynh, thần muội mới yên tâm hơn."

Vừa dứt lời, hoàng huynh của ta lập tức đồng ý, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt tái mét của Tiêu Dật Hiên.

Hắn cực kỳ căm hận ta, cũng không hài lòng với sự sắp xếp này, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười để tạ ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ngay-xuan-tieu-tan/chuong-6.html.]

Điện Niệm Cửu.

Ta ngồi trước bàn trang điểm, Vinh Uyển đang gỡ trang điểm trên mặt ta.

"Tiếc là cuối cùng vẫn không thể hòa ly, tên Tiêu Dật Hiên này ngày thường tỏ ra đạo mạo, mà lại dám ra tay với công chúa, may mà công chúa sáng suốt, để công chúa ta và Tất Du Lễ ở ngoài chờ, không thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu!"

Ta mỉm cười nhẹ nhàng, nhẹ nhàng lau sạch vết son trên khóe miệng.

"Ta vốn không định hòa ly với hắn thật sự."

Vinh Uyển không hiểu, ngạc nhiên nhìn ta.

Ta giơ tay lên vuốt ve má nàng, kiếp trước nàng đã vì cứu ta mà bị Tiêu Dật Hiên cắt lưỡi, đưa vào thanh lâu.

Cuối cùng, nàng mắc phải bệnh hoa liễu, ch//ết thảm ở ngoại ô.

Ngay cả trước khi ch//ết, nàng còn để lại cho ta một bức thư, mãi đến khi ta ch//ết, Tiêu Dật Hiên mới đưa bức thư ấy đến tay ta.

Nàng đã viết: "Công chúa, nô tỳ không nuối tiếc gì, kiếp sau nguyện được gặp lại."

Đôi mắt ta ngấn lệ, khiến Vinh Uyển hoảng sợ.

"Công chúa đừng buồn, sau này nô tỳ nhất định sẽ bảo vệ tốt cho công chúa, tuyệt đối không để chuyện hôm nay xảy ra nữa."

Ta đứng dậy ôm nàng vào lòng, đứa ngốc, kiếp trước nàng đã bảo vệ ta một lần rồi, kiếp này để ta bảo vệ nàng.

"Nhưng, công chúa, nô tỳ vẫn không hiểu, vừa rồi hoàng thượng sắp đồng ý rồi, tại sao công chúa lại không Hòa ly nữa?"

Hòa ly ư?

Ngay từ đầu, ta đã biết chuyện hôn sự này không thể cứ thế mà kết thúc, Tiêu Dật Hiên sẽ không để ta Hòa ly, rốt cuộc hắn còn chờ hành hạ ta để cứu tỷ tỷ.

Hoàng huynh của ta đương nhiên cũng sẽ không để ta Hòa ly, bởi vì làm như vậy là mất mặt của Tiêu Hầu gia.

Vì vậy, tình hình hiện tại chính là những gì ta muốn.

Ban đầu khi gả ta cho Tiêu Dật Hiên, hoàng huynh của ta đương nhiên không phải thực sự bị cảm động bởi cái gọi là sự chân thành của hắn.

Những năm hoàng huynh của ta nắm quyền, dã tâm của Tam hoàng thúc vẫn chưa bao giờ tan biến.

Tam hoàng huynh những năm qua đã bí mật biếu biết bao nhiêu thứ đến Hầu phủ, nhưng vì Tiêu Hầu gia là đại tướng khai quốc nên hoàng huynh của ta không thể làm gì hắn.

Ta và Tiêu Dật Hiên liên hôn, một là để theo dõi Hầu gia, hai là để kéo Hầu phủ về phía mình.

Ai ngờ tên ngốc Tiêu Dật Hiên kia lại dám đánh công chúa ngay đêm tân hôn, để hắn ở lại cung mấy ngày, cũng coi như là để cảnh cáo cả Hầu phủ.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...