Chạm để tắt
Chạm để tắt

Ngày Tháng Làm Trâu Bò Tại Địa Phủ - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-08-06 18:25:52
Lượt xem: 1,081

Diêm Tống lại sững người, sau đó ân cần bắt đầu bóc hạt dẻ cho ta: "Nhưng ta không thể để họ nói xấu nàng được, Tương Tương, dù mọi người có hiểu lầm ta, ta cũng không quan tâm."

 

Ta cắt ngang hắn, chỉ về phía cầu Nại Hà: "Ngươi có biết trên cầu này, mỗi ngày có bao nhiêu trà xanh và bạch liên hoa đi qua không?"

 

Chỉ tính lời nói dối trá, ta có thể nghe tám trăm lần một ngày.

 

"Còn không mau lăn về múc canh, khoan đã, trước tiên quét sạch đất."

 

"Ồ." Diêm Tống vừa quét vừa cười nhẹ, "Chúng ta bây giờ, có phải giống như hồi mới kết hôn không."

 

Thực sự giống.

 

Hồi đó sau khi kết hôn, ta cũng thường sai bảo Diêm Tống như vậy, ai bảo hắn luôn tỏ ra nhút nhát.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

 

Mặc dù vậy, ta vẫn hừ lạnh: "Không nhớ, còn nữa, không được lợi dụng ta, hiện tại ta là người độc thân."

 

Không quá lời khi nói rằng ta rất được hoan nghênh ở địa phủ.

 

Diêm Tống mặt không vui: "Toàn là mấy tên tiểu tử, làm sao có thể so với bổn vương?"

 

"Người ta trẻ trung, lãng mạn, hiểu chuyện, đâu như chàng, lão yêu tinh ngàn năm."

 

Diêm Tống nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ rồi đi ra ngoài, miệng lẩm bẩm:

 

"Bổn vương mà còn thua đám nhóc đó sao?"

 

4.

 

Lâm Niên nói Diêm Tống đã chuẩn bị cho ta một màn hoành tráng.

 

"Mạnh tỷ không biết đâu, Phong Đô Đại Đế thật lòng vì tỷ mà dày công chuẩn bị!"

 

Ta nửa tin nửa ngờ nhìn hắn: "Làm sao ngươi biết được?"

 

Theo lý mà nói, tên nhóc này lần trước nói xấu Diêm Tống, không bị thiếu tay cụt chân mới là lạ?

 

Lâm Niên cười cười: "Ta đã lập công chuộc tội rồi, tỷ không biết sao, Phong Đô Đại Đế đã dán một tấm bảng màu vàng ở đầu cầu Nại Hà."

 

"Câu hỏi là: Chuẩn bị điều bất ngờ gì cho thê tử là lãng mạn nhất? Nếu câu trả lời được chọn, sẽ nhận được năm trăm vạn Minh tệ."

 

"Người đoán xem, cuối cùng ai trúng giải?"

 

"......"

 

Ta không muốn chơi với kẻ ngốc, ta hỏi hắn: "Ngươi có đối tượng không? Đã từng có chưa? Ngươi có từng theo đuổi được cô gái nào không?"

 

Nụ cười của Lâm Niên dần biến mất.

 

"Chưa có."

 

Được rồi, ta bắt đầu cảm thấy sợ.

 

5.

 

Khi Diêm Tống gọi ta đi theo hắn, ta đã từ chối.

 

Màn hoành tráng, đồng nghĩa sẽ có nhiều quỷ hồn vây quanh.

 

Chủ ý của Lâm Niên, nghĩa là đây chắc chắn sẽ là một màn xấu hổ đến mức phải đào lỗ mà chui.

 

Ta lùi hai bước, tinh thần yêu công việc đột nhiên bùng nổ, ta từ chối hắn với vẻ chính trực:

 

"Chúng ta đều đi, thì ai lo canh chứ."

 

Lâm Niên dũng cảm đứng ra: "Không sao đâu tỷ, có ta mà!"

 

Lâm Niên, nghe ta nói cảm ơn ngươi!

 

Lâm Niên nói không có gì.

 

Diêm Tống dường như nhận ra điều gì đó, ánh mắt có chút tổn thương:

 

"Tương Tương, nàng không tin ta sao?"

 

"Sao lại thế." Ta liên tục phủ nhận, "Ta biết chàng chắc chắn đã bỏ ra nhiều tâm huyết..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ngay-thang-lam-trau-bo-tai-dia-phu/chuong-11.html.]

 

Chỉ là ta chưa chuẩn bị sẵn sàng để mất mặt.

 

"Nếu đã vậy thì chúng ta đi thôi."

 

Diêm Tống tiến gần ta, gần đến mức ta có thể thấy rõ từng sợi lông tơ trên mặt hắn, hơi thở của hắn phả vào mặt ta, hơi nóng.

 

"Hay là, Tương Tương đã tha thứ cho ta rồi? Nếu vậy thì không cần đi nữa."

 

Trong tầm mắt của ta, ta thấy Lâm Niên mở to mắt, trong mắt đầy sự mong đợi.

 

Hắn đang mong đợi gì?

 

Ta đẩy mạnh Diêm Tống: "Đi!"

 

6.

 

Ta thừa nhận là ta hơi nông nổi.

 

Khi nhìn thấy hai vòng hoa lớn ở lối vào.

 

"Chàng sẽ không nói với ta đây là hôn lễ chứ?"

 

Nếu vậy ta sẽ nổi giận đấy.

 

May mà Diêm Tống lắc đầu.

 

"Đây là cầu hôn." Diêm Tống nghiêm túc nói, "Lâm Niên nói rằng bây giờ người ta đều phải cầu hôn trước, kiếp trước chúng ta là cha mẹ sắp đặt, ta cũng chưa từng hỏi nàng có đồng ý lấy ta không, giờ phải bù đắp lại."

 

"Ồ."

 

Có chút cảm động, tạm tha thứ cho hai vòng hoa này đã.

 

Đi vào bên trong.

 

Ta thấy khuôn mặt cười nhăn nheo của Diêm Vương:

 

"Tiểu Mạnh đến rồi."

 

"Đến rồi." Nụ cười của ông ta khiến ta hơi lạnh sống lưng, "Ngài cũng đến à."

 

Diêm Vương không trả lời, từ sau lưng lấy ra một cái pháo giấy.

 

“Bùm!”

 

Tuyệt vời.

 

Giấy trắng bay khắp trời.

 

Không mua được dây kim tuyến thì đừng b.ắ.n pháo giấy được không?

 

"Nhìn mặt tiểu Mạnh ngạc nhiên chưa, ngớ người luôn rồi. Hahaha…” 

 

Diêm Vương nháy mắt với ta, "Tiểu Mạnh phải bình tĩnh, phía sau còn nhiều bất ngờ hơn."

 

"Haha, được."

 

Ta muốn xem, còn có thứ gì tàn nhẫn hơn nữa.

 

7.

 

Ngoài ra còn có một số thứ khác.

 

Ví dụ như chiếc nhẫn kim cương bằng giấy, vì nhiệt độ nóng chảy của kim cương quá cao, không thể đốt được.

 

Ví dụ như ly trà sữa đầu tiên của Địa phủ, vì không có sữa không có trà cuối cùng dùng nước canh Mạnh Bà.

 

Lại ví dụ như bó hoa toàn xiên nướng, vì không dám tặng cúc hoa nữa mà cũng không tìm được loài hoa khác.

 

Diêm Vương ở bên cạnh cười khì khì:

 

"Sau đó mang về nhà còn có thể ăn, thật tốt."

 

Ta cười không nổi.

 

Loading...